Kinh Thánh Cựu Ước
Sách Yob
Bản dịch Việt Ngữ của Linh Mục Nguyễn Thế Thuấn, CSsR.
Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia
Chương : | | 01 | | 02 | | 03 | | 04 | | 05 | | 06 | | 07 | | 08 | | 09 | | 10 | | 11 | | 12 | | 13 | | 14 | | 15 | | 16 | | 17 | | 18 | | 19 | | 20 | | 21 | | 22 | | 23 | | 24 | | 25 | | 26 | | 27 | | 28 | | 29 | | 30 | | 31 | | 32 | | 33 | | 34 | | 35 | | 36 | | 37 | | 38 | | 39 | | 40 | | 41 | | 42 | |
- Chương 28 -
4 - Ca Ngợi Sự Khôn Ngoan
Sự khôn ngoan con người không thể đạt thấu
1 Bởi vì có mỏ cho bạc,
có nơi thanh luyện cho vàng.
2 Sắt lấy ra từ đất,
và đá chảy ra đồng.
3 Người ta đã chấm dứt tối tăm
và đã lục lạo tận đáy
đá tối tăm trong bóng chết chóc.
4 Những kẻ xa lạ đào những đường hầm
mà chân kẻ (bộ hành) không bước tới;
và chúng lắc lư, chơi vơi, xa thế giới người phàm.
5 Ðất nẩy ra bánh ăn,
đã bị tàn phá trong lòng ruột như bởi ngọn lửa!
6 Ở đó, đá là những lớp ngọc xanh
và chứa đựng bụi vàng.
7 Ðường mãnh cầm không biết đến
và mắt chim ưng chẳng nhìn ra!
8 Nẻo thú dữ đà không giẵm
và sư tử chẳng hề qua.
9 Con người đặt tay trên đá lửa
và đã làm đảo lộn núi non tận gốc rễ.
10 Và trong núi đá những hệ thống đường hầm đã được đào,
và mắt con người đã thấy tất cả những gì quý giá.
11 Người ta đã thăm dò nguồn của sông
và phơi bày ra ánh sáng những cái được giấu ẩn.
12 Nhưng khôn ngoan, từ đâu đến?
Trí tuệ, ở chốn nào?
13 Kẻ phàm trần không biết đường đi
và nó chẳng ở trên đất kẻ sống.
14 Vực thẳm đã nói: "Tôi chẳng hề cất giữ",
và biển: "Nó không có nơi tôi".
15 Nó không đổi bằng vàng thiên nhiên
và người ta chẳng mua bằng giá bạc;
16 người ta không đánh giá nó với vàng Ophir
với mã não quý, với ngọc bích.
17 Người ta không so sánh nó với vàng và với thủy tinh
và không đổi lấy nó bằng một bình vàng luyện;
18 san hô và pha lê chẳng đáng nói tới,
chiếm đoạt nó hơn chiếm đoạt ngọc trai;
19 bên cạnh nó, hoàng ngọc xứ Kush chẳng còn giá trị
và vàng ròng mất khả năng đổi trao.
20 Nhưng khôn ngoan từ đâu đến?
Trí tuệ ở chốn nào?
21 Nó ẩn khuất khỏi mắt kẻ sống,
lẫn tránh khỏi chim trời.
22 Abađđôn và Tử thần có nói:
"Tai chúng tôi đã nghe tiếng tăm".
23 Chính Thiên Chúa đã nhận ra đường đi,
và chính Người biết được chốn nó ở.
24 Vì Người nhìn tới tận mút cùng trái đất,
Người thấy tất cả những gì dưới gầm trời.
25 Khi Người tính sức nặng cho gió,
và ấn định lường cho nước.
26 Khi Người ban luật cho mưa
và mở đường đi cho tiếng gầm của sấm,
27 khi ấy, Người đã thấy nó và thẩm định,
Người lượng giá cùng khảo sát nữa.
28 Và Người nói với con người:
"Kính sợ Chúa, đó là khôn ngoan
và lánh xa sự dữ đó là trí tuệ".
Trở về Mục Lục Kinh Thánh Cựu Ước