Kinh Thánh Cựu Ước
Sách Yuđita
Bản dịch Việt Ngữ của Linh Mục Nguyễn Thế Thuấn, CSsR.
Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia
Chương : | | 01 | | 02 | | 03 | | 04 | | 05 | | 06 | | 07 | | 08 | | 09 | | 10 | | 11 | | 12 | | 13 | | 14 | | 15 | | 16 | |
- Chương 08 -
III . Yuđita
Nữ anh hùng
1 Vào những ngày ấy tin này đã thấu tới tai Yuđita con gái ông Mơrari, con của Ox, con của Yuse, con của Ôziel, con của Elkya, con của Ananya, con của Ghêđêon, con của Raphain, con của Akhitub, con của Hêlya, con của Khelkya, con của Eliab, con của Nathanael, con của Salamiel, con của Sarasađai, con của Israel. 2 Chồng bà là Manassê, người cùng một chi tộc, một họ với bà. Ông đã chết vào những ngày mùa gặt lúa mạch. 3 Ông đi theo những người bó lúa, thì bị cảm nắng trúng phải đầu mà liệt giường, và đã chết ở Bêtylua quê của ông. Người ta đã chôn cất ông làm một với tổ tiên ông trong đám ruộng nằm vào khoảng giữa Ðôthaim và Balamôn. 4 Yuđita sống góa bụa ở nhà đã ba năm bốn tháng. 5 Bà đã làm một cái lều trên sân lộ thiên nhà bà. Bà thắt lưng bao bị; và hằng mang y phục góa bụa trên mình. 6 Bà ăn chay mọi ngày đời góa bụa, chỉ trừ những ngày áp Hưu lễ, các ngày áp sóc và và các ngày sóc, cùng các ngày lễ tiết, khánh hạ của nhà Israel. 7 Bà là người có nhan sắc, duyên dáng dễ coi. Manassê chồng bà đã trối lại cho bà nào là vàng bạc, nào là tớ trai tớ gái, cùng súc vật và ruộng đất. Bà đứng làm chủ tất cả. 8 Không ai nói xấu bà được điều gì, vì bà rất mực kính sợ Thiên Chúa.
9 Vậy bà đã nghe biết được những điều chẳng lành, dân chúng đã nói với người đầu mục, vì họ đã ra bại hoại tâm thần bởi vì khan nước. Yuđita cũng đã nghe biết tất cả các lời Ôzya đã nói với họ, làm sao ông đã thề là sau năm ngày sẽ nộp thành cho quân Assur.
Yuđita can thiệp
10 Bà sai người tớ gái quản lý tất cả tài sản của bà, đi mời Khabris và Kharmis, những kỳ mục của thành. 11 Họ đã đến gặp bà. Và bà nói cùng họ: "Xin hãy nghe tôi, các ông là những đầu mục của dân cư Bêtylua. Quả nhiên là không chỉnh rồi, lời các ông đã nói trước mặt dân ngày hôm nay, quyết đem thành nộp cho địch, nếu trong hạn chừng ấy ngày Chúa chẳng quay lại đáp cứu. 12 Phải, các ông là ai mà đã dám thử thách Thiên Chúa vào một ngày như hôm nay, vào thoán chỗ Thiên Chúa trên con cái loài phàm! 13 Phải! các ông đã thử sức Chúa toàn năng! Sẽ không bao giờ các ông hiểu được tí gì! 14 Vì ngay đáy lòng người phàm, các ông còn không tìm ra manh mối, và lời lẽ của trí khôn họ, các ông không tài quán triệt. Vậy thì Thiên Chúa, Ðấng làm nên mọi sự, làm sao các ông có thể truy tầm; trí khôn Người, làm sao các ông thấu hiểu! và làm sao không đạt được mưu định của Người? Ðừng thế, hỡi anh em, đừng khiêu cơn thịnh nộ Chúa, Thiên Chúa của chúng ta! 15 Vì chưng thảng hoặc trong hạn năm ngày ấy, Người không muốn đáp cứu chúng ta, thì vào những ngày Người muốn, Người vẫn có quyền phù hộ chúng ta hay là Người hủy diệt ta trước mặt quân thù. 16 Còn các ông, các ông đừng đòi cho được bảo đảm về các ý định của Chúa, Thiên Chúa của chúng ta. Vì Thiên Chúa đâu có phải như người phàm để bị người ta hăm dọa, hay như một con người, để người ta có thể hòa dụ được. 17 Cho nên ta hãy kiên tâm chờ đợi việc Người tế độ và kêu xin Người đáp cứu. Và Người sẽ nhậm lời ta nếu phải là điều đẹp ý Người.
"18 Quả nhiên vào những thế hệ của chúng ta, hay ngay lúc này, không có chi tộc nào của chúng ta hay họ nào, nhân dân hay thành nào của chúng ta thờ lạy những thần do tay phàm làm ra, như đã từng xảy ra vào những ngày xưa kia, 19 và vì thế mà cha ông chúng ta đã bị nộp cho gươm đâm và giặc cướp; và bao nhiêu người đã phải ngã gục trước mắt quân thù. 20 Phần chúng ta ngoài Người ra, chúng ta chẳng biết một thần nào khác nữa. Bởi đó, chúng ta có thể trông cậy rằng, mắt Người sẽ chẳng dửng dưng với chúng ta hay với người nào thuộc giống nòi chúng ta. 21 Vì nếu thành chúng ta mất, thì toàn cõi Yuđê cũng mất và Thánh điện sẽ bị cướp phá; và Người sẽ hỏi tội trên mạng chúng ta về việc phạm thánh ấy. 22 Nếu anh em chúng ta bị chém giết, quê hương bị lệ thuộc, cơ nghiệp chúng ta bị hoang tàn, Người sẽ trút cả trách nhiệm trên đầu chúng ta giữa các dân tộc, những nơi chúng ta sẽ phải làm tôi mọi; chúng ta sẽ nên dịp cho người ta lộng ngôn, nên đồ ô nhục trước mặt những ông chủ mua tậu chúng ta. 23 Và cảnh nô lệ của chúng ta sẽ chẳng đổi thành vận may đâu. Trái lại, Chúa là Thiên Chúa của chúng ta sẽ nhân đó mà bêu nhuốc chúng ta. 24 Vậy nay, hỡi anh em, chúng ta hãy chứng tỏ cho anh em chúng ta biết là sinh mạng họ, tùy nơi chúng ta, và Thánh điện, nhà cũng như tế đàn đều tựa cả vào ta. 25 Hơn thế nữa, ta phải cảm tạ Chúa, Thiên Chúa của chúng ta, Người đã thử luyện ta cũng một thể như đã thử luyện cha ông chúng ta.
"26 Các ông hãy nhớ lại những điều Người đã làm cho Abraham, làm sao Người đã thử luyện Ysaac và những điều đã xảy đến cho Yacob ở Lưỡng-hà-địa đất Syri, khi ông chăn cừu cho Laban, anh của mẹ ông. 27 Vì Người đã chẳng bắt chúng ta ngang qua lửa như các vị ấy để thử lòng họ. Người đã chẳng trừng trị chúng ta. Nhưng Chúa chỉ đánh đòn sửa dạy những ai được gần gũi với Người". 28 Bấy giờ Ôzya nói cùng bà: "Mọi điều bà nói, chính bởi thiện ý mà bà đã nói ra. Vì sẽ không ai có thể chống bác lời lẽ của bà được. 29 Vì không phải chờ đến hôm nay mới sáng tỏ sự khôn ngoan của bà. Nhưng từ những ngày đầu đời bà, toàn dân đã nhận biết bà là người sáng suốt. Vì tốt lành thật, điều lòng bà đã nặn nghĩ ra... 30 Nhưng dân quá khát và đã bức bách chúng tôi phải làm như chúng tôi đã nói với họ mà rủa mình tuyên lời thề ấy, điều mà chúng tôi đâu dám bỏ qua. 31 Và nay, xin bà khẩn cầu cho chúng tôi, vì bà là người đạo đức sốt sáng. Và Chúa sẽ gởi mưa xuống cho đầy các bể nước của chúng tôi và chúng tôi sẽ không còn phải kiệt sức nữa".
32 Yuđita nói cùng họ: "Xin các ông nghe tôi. Tôi sắp làm một việc, sẽ đồn đến hết đời này qua đời khác trong hàng con cái giống nòi ta. 33 Tối nay các ông sẽ đứng nơi cổng thành. Tôi sẽ đi ra, tôi với người tớ gái của tôi. Và nội những ngày các ông ra hạn để nộp thành cho địch thì Chúa sẽ dùng tay tôi mà viếng thăm Israel. 34 Phần các ông, xin đừng tìm hỏi tôi muốn làm gì. Vì tôi sẽ chẳng nói cho các ông hay trước khi hoàn thành điều tôi định làm". 35 Ôzya và các đầu mục mới nói cùng bà: "Bà đi bằng yên! Xin Ðức Chúa Thiên Chúa đi trước bà mà trị tội địch thù chúng ta!" 36 Rồi ra khỏi lều, họ đã đi về căn cứ của họ.
Trở về Mục Lục Kinh Thánh Cựu Ước