Kinh Thánh Cựu Ước

Sách Xuất Hành

Bản dịch Việt Ngữ của Linh Mục Nguyễn Thế Thuấn, CSsR.

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


Chương :  | | 01 | | 02 | | 03 | | 04 | | 05 | | 06 | | 07 | | 08 | | 09 | | 10 | | 11 | | 12 | | 13 | | 14 | | 15 | | 16 | | 17 | | 18 | | 19 | | 20 | | 21 | | 22 | | 23 | | 24 | | 25 | | 26 | | 27 | | 28 | | 29 | | 30 | | 31 | | 32 | | 33 | | 34 | | 35 | | 36 | | 37 | | 38 | | 39 | | 40 | |


- Chương 16 -

 

Manna và Cun cút

1 Họ đã trẩy đi khỏi Êlim và tất cả cộng đồng con cái Israel đã đến sa mạc Sin, ở vào khoảng giữa Êlim và Sinai, ngày mười lăm tháng hai, kẻ từ lúc họ ra khỏi đất Aicập. 2 Tất cả cộng đồng con cái Israel kêu trách Môsê và Aharôn trong sa mạc. 3 Con cái Israel đã nói với họ: "Phải chi chúng tôi chết đi bởi tay Yavê trong đất Aicập, khi còn ngồi bên niêu thịt và được ăn bánh thỏa thuê! Thật các ông đã đem chúng tôi ra sa mạc để làm cả lũ chết đói ở đây!"

4 Yavê phán với Môsê: "Này Ta sẽ cho mưa bánh bởi trời xuống cho các ngươi; và dân hãy ra mà lượm ngày nào có việc ngày ấy, ngõ hầu Ta thử xem chúng có đi theo luật của Ta hay không? 5 Ngày thứ sáu, chúng phải dọn sẵn điều chúng sẽ đem về, và sẽ được gấp hai điều chúng thường lượm mỗi ngày".

6 Môsê và Aharôn nói với toàn thể con cái Israel: "Chiều nay, các ngươi sẽ biết là chính Yavê đã đem các ngươi ra khỏi đất Aicập. 7 Và sáng mai, các ngươi sẽ thấy vinh quang Yavê, bởi Người đã nghe được lời các ngươi kêu trách Yavê. Chứ chúng tôi, chúng tôi là gì mà các ngươi lại kêu trách chúng tôi?" 8 Và Môsê nói: "Ban chiều khi Yavê ban cho các ngươi có thịt ăn, và ban sáng, có bánh thỏa thuê, ấy là vì Yavê đã nghe các lời kêu trách các ngươi đã thốt ra trách Người; vì chúng ta là gì? Các lời kêu ca của các ngươi không phải là trách chúng ta mà là trách Yavê!"

9 Môsê nói với Aharôn: "Hãy nói với tất cả cộng đồng con cái Israel: Hãy lại gần trước nhan Yavê vì Người đã nghe lời các ngươi kêu ca". 10 Xãy ra là trong khi Aharôn nói với tất cả cộng đồng con cái Israel, thì họ quay mặt về phía sa mạc và này vinh quang Yavê hiện ra trên đám mây. 11 Bấy giờ Yavê phán bảo Môsê rằng: "12 Ta đã nghe lời con cái Israel kêu ca. Hãy bảo chúng rằng: Vào giữa hai chiều, các ngươi sẽ được ăn thịt, và ban sáng các ngươi sẽ được ăn bánh thỏa thuê, và các ngươi sẽ biết Ta là Yavê, Thiên Chúa của các ngươi". 13 Vậy xảy ra là ban chiều cun cút kéo lên và phủ cả doánh trại và ban mai có màn sương bao quanh doanh trại. 14 Màn sương bốc lên rồi thì này trên mặt sa mạc, có một lớp gì dòn mỏng, mỏng như sương giá trên đất. 15 Con cái Israel thấy thì nói với nhau: "Man-hu" (cái gì vậy?) vì họ không biết là cái gì. Môsê nói với họ: "Ðó là bánh Yavê đã ban cho các ngươi làm của ăn. 16 Ðây là lời Yavê đã truyền dạy: Các ngươi hãy nhặt lấy mỗi người theo khểu phần của mình, mỗi người một đấu tùy theo số người; mỗi người hãy lấy cho những ai trong lều của mình".

17 Con cái Israel đã làm như vậy. Họ đã nhặt lấy người nhiều kẻ ít. 18 Rồi họ lấy đấu đong: kẻ lấy nhiều đã không dư, người lấy ít đã không bị hụt, họ đã nhặt mỗi người theo khẩu phần của mình.

19 Môsê nói với họ: "Ðừng ai để lại cho đến sáng mai". 20 Nhưng họ đã không nghe Môsê và có người đã để lại cho đến sáng mai. Nhưng rồi đã sình ra và thúi hoắc. Bấy giờ Môsê đã làm gắt với họ. 21 Sáng nào sáng nấy họ đã nhặt mỗi người tùy khẩu phần của mình. Và khi mặt trời đã nóng, thì nó tan vữa ra.

22 Còn ngày thứ sáu, họ nhặt bánh gấp hai, mỗi người hai đấu. Các chức việc của cộng đồng hết thảy đến trình với Môsê. 23 Và ông đã nói với họ: "Này là điều Yavê phán bảo: Mai là hưu lễ lớn, hưu lễ thánh kính Yavê: điều gì các nguơi phải nấu, thì nấu đi, điều gì phải luộc thì luộc đi. Những gì còn dư lại, thì hãy cất giữ lại đến sáng mai". 24 Và họ đã cất để sáng mai, như Yavê đã truyền dạy. Và đã không bị thúi, không có ròi. 25 Môsê nói: "Các ngươi hãy ăn nó hôm nay, vì hôm nay là hưu lễ kính Yavê: hôm nay các ngươi sẽ không tìm thấy gì ngoài đồng. 26 Trong vòng sáu ngày, các ngươi hãy nhặt lấy nó; còn ngày thứ bảy, tức là hưu lễ, thì sẽ không có đâu!" 27 Quả thế, ngày thứ bảy có ngươi trong dân đi ra nhặt, nhưng không tìm thấy. 28 Yavê phán với Môsê: "Cho đến bao giờ nữa, các ngươi sẽ từ khước, không giữ lệnh truyền và luật điều của Ta? 29 Kìa, Yavê đã ban hưu lễ cho các ngươi. Bởi thế ngày thứ sáu, Người ban cho các ngươi bánh đủ hai ngày. Vậy ai nấy hãy ở yên một chỗ! Ngày thứ bảy đừng có ai ra khỏi chỗ mình". 30 Vậy dân đã nghỉ việc ngày thứ bảy.

31 Nhà Israel đã gọi tên vật ấy là manna. Nó giống như hạt ngò tráng, và mùi vị như bánh ngào mật ong.

32 Môsê nói: "Này là điều Yavê truyền dạy: Hãy bỏ đầy một đấu mà giữ lại qua các thế hệ của các ngươi, ngõ hầu chúng được thấy bánh Ta đã cho các ngươi ăn trong sa mạc, khi Ta đem các ngươi ra khỏi đất Aicập". 33 Môsê nói với Aharôn: "Hãy lấy một cái thẫu và bỏ vào một đấu đầy manna đoạn đặt trước nhan Yavê mà giữ lại cho các thế hệ của các ngươi". 34 Chiếu theo điều Yavê đã truyền cho Môsê, Aharôn đã đặt thẫu ấy đằng trước "Chứng tri" để được lưu giữ.

35 Con cái israel đã ăn manna bôn mươi năm cho đến khi họ tới đất định cư; họ đã ăn manna cho đến khi họ tới bên ranh giới đất Canaan rìa xứ Canaan. 36 Ðấu đây là một phần mười Epha.

 

Trở về Mục Lục Kinh Thánh Cựu Ước

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page