Kinh Thánh Cựu Ước
Sách Xuất Hành
Bản dịch Việt Ngữ của Linh Mục Nguyễn Thế Thuấn, CSsR.
Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia
Chương : | | 01 | | 02 | | 03 | | 04 | | 05 | | 06 | | 07 | | 08 | | 09 | | 10 | | 11 | | 12 | | 13 | | 14 | | 15 | | 16 | | 17 | | 18 | | 19 | | 20 | | 21 | | 22 | | 23 | | 24 | | 25 | | 26 | | 27 | | 28 | | 29 | | 30 | | 31 | | 32 | | 33 | | 34 | | 35 | | 36 | | 37 | | 38 | | 39 | | 40 | |
- Chương 05 -
Cuộc hội kiến đầu tiên của Pharaô
1 Sau đó Môsê và Aharôn đếnnói với Pharaô: "Yavê Thiên Chúa của Israel phan thế này: Hãy thả cho dân Ta đi, để chúng trẩy lễ mừng Ta trong sa mạc". 2 Pharaô nói: "Yavê là ai mà ta phải vâng theo tiếng Thần ấy để thả cho dân Israel đi? Ta không biết đến Yavê, nên ta cũng không thả cho Israel đi". 3 Họ nói: "Thiên Chúa của dân Hipri đã cho chúng tôi gặp Người. Vậy xin cho chúng tôi ba ngày đi đàng vào sa mạc tế lễ cho Yavê Thiên Chúa của chúng tôi, chẳng vậy Người sẽ xâm hại bằng dịch hạch hoặc chiến tranh". 4 Vua Aicập nói với họ: "Môsê và Aharôn, tại sao các ngươi lại làm cho dân lãng công? Ði về với dịch vụ của các ngươi!" 5 Pharaô nói: "Kìa, bây giờ dân trong xứ đã đông mà các ngươi lại muốn cho chúng nghỉ các dịch vụ của chúng!"
Chỉ thị đốc công
6 Ngày ấy, Pharaô truyền cho những người đốc công trên dân và các ký lục rằng: "7 Các ngươi không được cấp rơm rạ cho dân nữa, để chúng đúc gạch như hôm qua, hôm kia. Chính chúng nó phải đi vơ rơm rạ lấy. 8 Các ngươi phải đòi chúng nộp đủ số gạch (như) chúng đã làm hôm qua, hôm kia. Các ngươi không được giảm bớt gì cả, vì chúng là đồ nah1c nhớn, nên chúng mới kêu ca, những rằng: "Cho chúng tôi đi tế Thiên Chúa chúng tôi". 9 Công việc phải đè nặng trên bọn người ấy và chúng phải cần cù vào đó để chúng đừng chú ý vào những lời mộng mị".
10 Những người đốc công và các ký lục ra đi và nói với dân mà rằng: "Pharaô đã phán thế này: Ta không cấp rơm rạ cho các ngươi nữa! 11 Chính các ngươi hãy đi kiếm rơm rạ lấy đâu đâu các ngươi tìm ra vì công việc sẽ không giảm bớt tí nào đâu".
12 Dân tản mác ra toàn cõi Aicập để lượm đót lúa làm rơm rạ. 13 Những người đốc công thì hối thúc mà rằng: "Làm cho xong việc đi, ngày nào có việc ngày ấy, như lúc có rơm rạ". 14 Người ta đánh đập các ký lục thuộc con cái Israel, những kẻ được những người đốc công của Pharaô đặt làm cai họ, mà rằng: "Tại sao các anh không làm xong phận sự đúc gạch của các anh, hôm qua và hôm nay, như hôm qua, hôm kia?"
Dân Hipri khiếu nại
15 Các ký lục thuộc con cái israel đến kêu với Pharaô mà rằng: "Tại sao bệ hạ xử như thế với bầy tôi của bệ hạ. 16 Rơm rạ, người ta đã không cấp cho bầy tôi của bệ hạ, thế mà người ta cứ bảo: "Làm gạch đi!" Và này bầy tôi của bệ hạ bị đánh đập. Thật là một tội nơi dân của bệ hạ. 17 Ông nói: Chúng bây là đồ nhác nhớn! đồ nhác nhớn! nên các ngươi mới nói: "Cho chúng tôi đi lễ cho Yavê". 18 Bây giờ đi làm việc đi! Sẽ không cấp rơm rạ cho các ngươi đâu! Các ngươi phải nộp gạch cho đủ theo lường đã chỉ".
Dân than trách - Môsê kêu cầu
19 Các ký lục thuộc con cái Israel tức tối nhìn các người ấy khi họ nói: "Các anh sẽ không được giảm bớt số gạch, ngày nào có việc ngày ấy". 20 Họ gặp thấy môsê và Aharôn đứng đón họ, khi họ bỏ Pharaô đi ra. 21 Họ nói với các ông: "Xin Yavê xem xét các ông; xin Người xét xử! Thật các ông đã làm chúng tôi ô danh xấu tiếng trước mặt Pharaô và bầy tôi của người: Các ông đã trao gươm tay họ để họ giết chúng tôi". 22 Môsê mới quay lại Yavê và thưa: "Lạy Chúa nhân sao Người lại hại dân này? nhân sao Người lại sai tôi? 23 Từ lúc tôi đến với Pharaô để nói nhân Danh Người, thì ông ấy đã làm hại dân này, thực Người đã chẳng cứu thoát dân Người".
Trở về Mục Lục Kinh Thánh Cựu Ước