Kinh Thánh Cựu Ước
Sách Macabê II
Bản dịch Việt Ngữ của Linh Mục Nguyễn Thế Thuấn, CSsR.
Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia
Chương : | | 01 | | 02 | | 03 | | 04 | | 05 | | 06 | | 07 | | 08 | | 09 | | 10 | | 11 | | 12 | | 13 | | 14 | | 15 | |
- Chương 11 -
Cuộc viễn chinh I của Lysias
1 Một thời gian rất ngắn sau, Lysias giám hộ của vua, cũng là hoàng thân và là phụ chính, rất lấy làm ức vì những sự xảy ra. 2 Ông tập hợp lối 8 vạn quân và tất cả kỵ binh mà tiến đánh người Dothái, tính làm cho thành trở nên nơi cư trú cho người Hilạp, 3 và Ðền thờ làm nguồn lợi tức, như tất cả các điện thờ của các dân tộc và 5 năm đặt bán chức thượng tế; 4 không đếm xỉa đến quyền năng của Thiên Chúa, nhưng lên mặt vì những vạn bộ binh, những ngàn kỵ mã, và 80 thớt voi.
5 Vào đến Yuđê, ông tiến lại Bet-Xur, một yếu điểm cách Yêrusalem chừng 150 dặm và đã vây hãm thành ấy. 6 Khi quân của Macabê hay tin ông đến vây các thành trì, thì họ cùng với dân chúng đã than khóc khấn nguyện với Chúa xin Người sai thần sứ tốt lành của Người đến cứu Israel. 7 Chính Macabê là người đầu tiên cầm khí giới lên, và ông đã ủy lạo các người khác hãy cùng với ông liều nguy tính mạng để cứu anh em. Cùng nhau họ đã hăng tiết xông ra. 8 Họ còn ở sát bên Yêrusalem, thì một người cỡi ngựa, y phục trắng xóa, vung những khí giới óng vàng hiện ra dẫn đầu họ. 9 Mọi người đồng thanh chúc tụng Thiên Chúa từ bi và được phấn chấn tâm thần, sẵn sàng đâm chém, chẳng những người mà cả những mãnh thú dữ nhất cũng như tường sắt. 10 Họ đã tiến, hàng ngũ chỉnh tề, có Ðấng bởi trời cùng họ trợ chiến, vì Chúa thương xót họ. 11 Như sư tử, họ xông vào địch, giết phơi thây 1 vạn mốt người, và 1.200 kỵ binh, còn bắt mọi người khác phải tẩu thoát; 12 đại đa số chúng đều bị thương chạy thoát mạng, mất cả khí giới: Ngay cả Lysias cũng đã phải xấu hổ chạy trốn để thoát mạng.
Hòa ước với Dothái
Thư của Lysias
13 Nhưng ông không phải là người ngu; nghĩ lại về việc thua trận vừa xảy ra cho mình, ông hiểu được là người Hipri phải là vô địch, vì có Thiên Chúa mạnh thế trợ chiến với họ. Ông đã sai người 14 đi thuyết phục họ làm hòa, mọi sự chiếu theo lẽ phải, và thêm là ông sẽ bắt vua phải làm thân với họ. 15 Chỉ quan tâm đến nghĩa chung, Macabê đã ưng thuận mọi điều Lysias đề nghị. Phàm điều gì Macabê chuyển thư trình Lysias về người Dothái đều được nhà vua châu phê.
16 Thư của Lysias viết gửi cho người Dothái có nội dung thế này: "Lysias gửi toàn thể người Dothái lời chào mừng. 17 Yoan và Absalôm các ông đã phái đến, đã trình văn kiện đính hậu và thỉnh ý về những điều đã biện bạch trong đó. 18 Phàm những gì cần phải được hoàng đế duyệt y, bản chức đã đệ trình, còn những gì thuộc thẩm quyền bản chức, bản chức đã chấp thuận. 19 Vậy nếu các ông kiên trì giữ mối thịnh tịnh đối với chính phủ, thì từ rày về sau, bản chức sẽ tìm cách trợ lực giúp phần nào vào sự thái thịnh của các ông. 20 Còn về những chi tiết, bản chức đã truyền cho sứ giả của các ông điều đình với những đặc phái của bản chức. 21 Vạn an! Năm 148, ngày 24 (tháng) Dioskoros".
22 Còn chiếu chỉ của vua thì nội dụng thế này: "Vua Antiôkhô gửi đệ Lysias lời chào mừng. 23 Sau khi vương phụ đã băng hà về với chư thần, ta hằng muốn cho quốc dân được an cư lạc nghiệp, 24 mà ta đã nghe biết người Dothái không ưng thuận chuyển sang phong hóa Hilạp, như vương phụ ta đã muốn; nhưng hâm mộ lối sống riêng của mình, họ xin cho phép họ được theo luật lệ của họ: 25 Vậy muốn cho cả dân tộc ấy cũng được thoát cảnh bất an, ta đã định trao trả cho họ Ðền thờ và ban phép cho họ sống theo tục lệ tổ tiên họ. 26 Vậy khanh nên phái người đến ban tay hữu cho họ, ngõ hầu họ được biết ý định của ta mà an tâm và vui sống lập nghiệp".
27 Còn chiếu chỉ của vua cho dân tộc thì thế này: "Hoàng đế Antiôkhô gửi lão viện Dothái và tất cả những người Dothái khác lời chào mừng: 28 Các khanh mà được an ninh, thì đó thật là như ta mong muốn. Phần ta cũng được an lành. 29 Mênêlas đã trình cho ta biết lòng các khanh mong muốn lui về để chí thú lập nghiệp. 30 Vậy những ai sẽ lui về quê trước ngày 30 tháng Xanthikô, sẽ được bàn tay hữu, với quyền tự do. 31 Cho người Dothái dùng thức ăn riêng và (sống) theo luật lệ của họ như trước kia; không ai trong họ sẽ bị phiền nhiễu một cách nào đó vì những điều sơ ý. 32 Trẫm cũng phái Mênêlas đến trấn an các khanh. 33 Vạn an! Năm 148 ngày 15 (tháng) Xanthikô".
34 Cả người Rôma nữa cũng đã gửi thư cho họ, lời lẽ thế này: "Quintus Memmius và Titus Manius, sứ thần Rôma, gửi nhân dân Dothái lời chào mừng. 35 Về những khoản hoàng thân Lysias đã ban cho quí vị, chúng tôi đều tán thành. 36 Còn về những khoản ông định sẽ đệ trình hoàng đế, xin quí vị phái người đến lập tức sau khi đã cứu xét, ngõ hầu chúng tôi trình bày với hoàng đế làm sao có lợi cho quí vị, vì chúng tôi đang trên đường trẩy đi Antiôkia. 37 Vì thế xin quí vị cấp tốc phái người đến, ngõ hầu chúng tôi được biết ý kiến của quí vị. 38 Kính chúc khang ninh! Năm 148, 15 tháng Xanthikô".
Trở về Mục Lục Kinh Thánh Cựu Ước