Kinh Thánh Cựu Ước
Sách Macabê II
Bản dịch Việt Ngữ của Linh Mục Nguyễn Thế Thuấn, CSsR.
Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia
Chương : | | 01 | | 02 | | 03 | | 04 | | 05 | | 06 | | 07 | | 08 | | 09 | | 10 | | 11 | | 12 | | 13 | | 14 | | 15 | |
- Chương 05 -
Antiôkhô đi đánh Aicập lần II
1 Vào thời buổi ấy, Antiôkhô dọn cuộc viễn chinh đánh Aicập lần thứ hai. 2 Xảy ra là trong vòng 40 ngày, khắp cả thành, hiện hình những kỵ mã rượt trên không, áo dát vàng, những binh đội võ trang hàng hàng ngũ ngũ, 3 những đàn ngựa dàn trận, những trận đụng độ, những cuộc xung phong bên này bên kia, khiên mộc múa lên, giáo dựng đầy đống, gươm trần tuốt ra, tên bắn tua tủa, đồ vàng ánh chói và binh giáp đủ kiểu. 4 Nên mọi người đều khẩn nguyện xin cho hiện tượng trở nên điềm tốt.
Yasôn chiếm Yêrusalem
5 Có tin thất thiệt đồn ra là Antiôkhô đã qua đời, Yasôn liền lấy với mình không dưới 1000 người, đã thình lình tấn công vào thành; những người trên tường thành bị đẩy lui và thành sau cùng đã bị chiếm, thì Mênêlas chạy vào ẩn trong Ðỉnh đài. 6 Yasôn tra tay hạ sát chính những người đồng hương của mình một cách tàn nhẫn, không nghĩ rằng thắng trên đồng bào, tức là đại bại và tưởng mình lập chiến công trên địch thù chứ không phải trên người đồng chủng. 7 Nhưng y không chiếm quyền được, và sau cùng chuốc lấy xấu hổ vì thất bại mưu đồ, y lại trở về vùng Amminitis như người tỵ nạn. 8 Rồi đời xấu xa của y cũng đến lúc kết liễu: Bị cáo tội trước Arêtas vương công người Árập, trốn từ thành này qua thành khác, bị mọi người truy nã, bị hờn ghét như tên phản bội Lề luật, và nhờm tởm như tên lý hình hại cả tổ quốc lẫn người đồng hương, y đã phiêu dạt qua Aicập. 9 Y là kẻ đã đánh bạt xứ nhiều người, thì y đã phải chết nơi đất tha phương, sau khi đã qua Lakiđimôn, tưởng chừng kiếm được một chỗ dung thân bên những người cùng chung một dòng giống với ta. 10 Y là kẻ đã vất xác bao người không cho chôn cất, thì y đã không được ai để tang, không được tống táng, không phần mộ với tổ tiên.
Antiôkhô cướp phá Ðền thờ
11 Khi các biến sự thấu đến tai vua, thì vua kết luận là Yuđê đã phản loạn. Do đó ông liền bỏ Aicập trẩy đi, hầm hầm như thú dữ và đã xung phong đánh chiếm lấy thành. 12 Ông truyền cho lính tráng hễ gặp ai thì cứ chém phăng không nể tay và hạ sát những người lên trên mái nhà. 13 Trẻ chẳng tha, già chẳng thương - thiếu niên - đàn bà, trẻ con bị thủ tiêu, thiếu nữ và con nít đều bị sát hại. 14 Chỉ trong vòng ba ngày, tất cả đã có 8 vạn người mắc nạn: 4 vạn làm mồi cho gươm giáo, và cũng ngần ấy người bị bán (làm nô lệ). 15 Thế vẫn chưa lấy làm vừa, ông còn dám vào trong Ðền thờ linh thánh nhất trong cả thiên hạ, có Mênêlas hướng đạo, tên phản bội đối với Lề luật và tổ quốc; 16 và những bàn tay khả ố của ông đã cầm lấy đồ thánh, và những bàn tay trần tục ấy đã vơ vét những vật các vua khác đã cúng vào để tăng thêm huy hoàng và vinh dự cho Nơi (thánh).
17 Antiôkhô dương dương tự đắc trong lòng, không thấy là chính vì tội lỗi của dân cư trong thành mà Ðấng Chúa tể đã thịnh nộ ít lâu, vì thế mà Người đã ra như dửng dưng với Nơi thánh. 18 Song nếu họ đã không lỡ buông mình vào bao nhiêu tội lỗi, thì cũng như Hêliôđôrô, người Sêlêukus đã sai đến thanh tra kho báu, vừa vào tất ông đã bị tấn đòn để biết từ bỏ các ý định ngông cuồng ấy. 19 Nhưng Chúa đã không chọn dân tộc vì Nơi thánh, nhưng là Nơi thánh vì dân tộc. 20 Cho nên Nơi (thánh) ấy sau khi đã thông phần vận bĩ của dân tộc, thì sau cũng chung hưởng ân huệ; và Nơi ấy khi Ðấng toàn năng thịnh nộ (bỏ lơ), thì khi Chúa tể lớn lao làm hòa, Nơi (thánh) ấy cũng sẽ được tái lập trong vinh quang toàn diện.
21 Vậy Antiôkhô đã phỗng mất của Ðền thờ 1800 tạ bạc, rồi vội vàng trở về Antiôkia, kiêu ngạo tưởng chừng làm được cho thuyền bơi trên cạn và chân khô bước trên biển, vì lòng những dương dương tự đắc. 22 Nhưng ông để lại những quan đô sứ để hành hạ giống nòi; ở Yêrusalem thì có Philip, giống nòi là người Phrygi, tính tình thì còn dã man hơn kẻ đã bổ nhiệm nó. 23 Ở Núi Garizim, thì có Anđrônikos; ngoài những người ấy, còn có Mênêlas, kẻ lộng quyền trên người đồng hương còn tệ hơn các kẻ khác. Do lòng ác cảm đối với người Dothái thúc đẩy, 24 vua còn phái Apôllônius quan cai lính Mysia, cùng một đạo quân 22000 quân, với lịnh hạ sát mọi người đã đến tuổi, còn đàn bà và trẻ nhỏ thì đem bán. 25 Y đến Yêrusalem và giả trò hòa hoãn, y đợi cho đến ngày thánh Hưu lễ; lợi dụng lúc người Dothái rối việc, y truyền cho quân thuộc hạ thao diễn, 26 y cho chém giết tất cả những ai ra coi cảnh thao diễn; rồi cầm khí giới rảo quanh thành, y đã hạ sát một đám khá đông dân chúng.
27 Còn Yuđa, cũng gọi là Macabê, thì đã rút vào sa mạc với mươi người khác; ông đã sống với thuộc hạ chẳng khác gì thú hoang, chỉ ăn rặt những rau cỏ, để khỏi mắc phải uế tạp.
Trở về Mục Lục Kinh Thánh Cựu Ước