Kinh Thánh Cựu Ước

Sách Samuel I

Bản dịch Việt Ngữ của Linh Mục Nguyễn Thế Thuấn, CSsR.

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


Chương :  | | 01 | | 02 | | 03 | | 04 | | 05 | | 06 | | 07 | | 08 | | 09 | | 10 | | 11 | | 12 | | 13 | | 14 | | 15 | | 16 | | 17 | | 18 | | 19 | | 20 | | 21 | | 22 | | 23 | | 24 | | 25 | | 26 | | 27 | | 28 | | 29 | | 30 | | 31 | |


- Chương 25 -

 

Samuel qua đời

1 Samuel đã chết. Toàn dân Israel đã tề tựu lại và làm đám tang cho ông. Ðoạn người ta đã tống táng ông nơi nhà ông ở Ramah.

Ðavit chỗi dậy và xuống Saul mạc Pharan.

2 Ở Maôn có một người có trại ở Karmel. Người ấy giàu có lớn: ông có ba ngàn con cừu và một ngàn con dê. Khi ấy, ông đang ở Karmel để xén lông cừu. 3 Tên người ấy là Nabal, và tên vợ là Abigail. Người vợ có trí khôn sắc sảo nhan sắc; còn người chồng thì vừa cứng cỏi, vừa ác đức. Ông thuộc thị tộc Caleb.

4 Ðavit ở sa mạc nghe biết Nabal đang xén lông cừu. 5 Ðavit mới sai mười tráng niên tới. Ðavit bảo các tráng niên: "Các anh lên Karmel, đến với Nabal, và thay mặt tôi vấn an ông ấy. 6 Các anh sẽ nói thế này với anh của ta: chúc ông được khang minh, chúc gia đình ông được khang minh, chúc cho quí quyến hết thảy được khang minh. 7 Và bây giờ tôi được nghe biết anh đang có người xén lông cừu. Vả có điều là các kẻ chăn cừu của anh đã từng ở với chúng tôi, và chúng tôi không hề phiền nhiễu họ, và họ cũng chằng hề mất mát gì, suốt cả thời gian họ ở Karmel. 8 Anh cứ hỏi các người tôi tớ của anh và họ sẽ thuật lại cho anh hay. Vậy ước gì các tráng niên đắc sủng trước mắt anh, vì chúng tôi đến vào một ngày lễ! Xin anh cho các tôi tớ của anh và con của anh là Ðavit, vật gì cũng được sẵn có nơi tay".

9 Các tráng niên của Ðavit đã đến và nói với Babal tất cả các lời ấy, rồi họ ngồi đợi. 10 Nabal đáp lại tôi tớ của Ðavit và nói: "Ðavit là ai? Con của Ysai là ai? Ngày nay có lắm đứa nô lệ bỏ chủ mà đào tẩu! 11 Há ta phải lấy bánh của ta, nước của ta, thịt các vật ta đã hạ cho những người xén lông cừu, mà đem biếu những người ta chẳng biết chúng tự đâu chui ra?" 12 Các tráng niên của Ðavit liền quay lưng lên đường trở về. Ðến nơi, họ trình lại cho ông tất cả những lời ấy. 13 Ðavit liền nói với bộ hạ: "Các anh mỗi người hãy đeo lấy gươm!" Và họ đã đeo lấy mỗi người thanh gươm của mình, Ðavit cũng đeo gươm của ông. Rồi họ đi lên theo sau Ðavit, lối bốn trăm người. Còn hai trăm ở lại với đồ đoàn.

14 Một người trong bọn tráng niên đã thuật lại với Abigail vợ của Nabal rằng: "Này Ðavit từ sa mạc sai sứ đến chào ông nhà ta, nhưng ông đã nhào vào họ. 15 Mà những người ấy lại đã ở rất nhã với chúng tôi: chúng tôi không hề bị phiền nhiễu, chẳng hề mất mát gì, suốt thời gian chúng tôi lai vãng nơi họ, khi chúng tôi ở ngoài đồng. 16 Họ là thành lũy che chở chúng tôi cả đêm lẫn ngày, suốt cả thời gian chúng tôi ở với họ để chăn dê cừu. 17 Vậy bây giờ xin bà biết cho và xem phải làm gì, vì thế là xong, họa đến nơi rồi cho ông nhà ta và cả gia đình. Còn ông, ông thật là kẻ vô loài, biết nói sao được với ông!".

18 Abigail liền vội vàng lấy hai trăm chiếc bánh, hai vò rượu, năm con cừu đã làm thịt, năm đấu cốm đẹp, một trăm bánh nho khô, hai trăm bánh mứt vả, mà đặt lên lừa. 19 Ðoạn nàng bảo các tráng niên rằng: "Qua trước tôi! Và tôi theo sau các anh". Nhưng nàng đã không báo cáo cho Nabal chồng nàng biết.

20 Nàng cưởi lừa, đi xuống, khuất sau dãy núi; còn Ðavit và bộ hạ thì xuống ngược lại phía nàng, nên nàng thình lình đã gặp họ. 21 Ðavit nghĩ: "Thật là uổng công ta canh phòng tất cả những gì tên ấy có trong sa mạc, không để hắn mất mát cái gì; hắn đã lấy oán đền ơn ta. 22 Xin Thiên Chúa xử với Ðavit như thế và khốn hơn thế, nếu ta còn để sót lại cho đến tảng sáng cái gì của nó, dẫu chỉ là một đứa đái vách tường!" 23 Abigail vừa thấy Ðavit, thì vội vàng xuống lừa và sấp mặt xuống trước mặt Ðavit mà phục lạy sát đất. 24 Ðoạn nàng phục mình dưới chân ông và nói: "Thưa đức ông, thiếp xin chịu tội, xin cho tớ nữ của ngài được phép nói vào tai ngài! Xin nghe tớ nữ của ngài phân trần ít lời. 25 Xin đức ông đừng quan tâm đến kẻ vô loài ấy, đến tên Nabal ấy, vì tên sao, nó vậy: tên nó là khùng và điên khùng đã liền với nó. Còn thiếp, tớ nữ của ngài, đã không trông thấy các tráng niên đức ông sai đến. 26 Và bấy giờ, thưa đức ông, Yavê hằng sống! (thiếp xin thề) trên mạng sống đức ông, bởi Yavê đã cản ngăn ngài, không để cho đi tới đổ máu, không để tự tay ngài tế độ cho mình, (thiếp xin thề rằng) các địch thủ ngài và những ai tìm hại ngài sẽ phải ra như Nabel hết. 27 Và bây giờ, của lễ tớ nữ của ngài mang đến, xin để làm quà cho các tráng niên dõi theo chân đức ông. 28 Vậy xin ngài tha thứ cho tội phạm thượng của tớ nữ ngài, bởi chưng thế nào Yavê cũng sẽ gầy cho đức ông một ngôi nhà kiên cố, vì đức ông giao tranh những cuộc chiến của Yavê và suốt cuộc đời ngài, sẽ không tìm ra sự dữ nào nơi ngài.

29 Dẫu có ai dấy lên truy nã ngài và tìm hại mạng ngài, thì tính mạng đức ông sẽ được chở che trong bọc người sống bên Yavê Thiên Chúa của ngài, còn mạng sống các địch thù ngài, thì Người dùng túi ná vung đi. 30 Có như vậy, thì khi Yavê đã hoàn thành cho đức ông tất cả những hạnh phúc Người đã báo trước về ngài và đã bổ nhiệm ngài làm thủ lĩnh trên Israel, 31 ắt ngài sẽ không phải ân hận và lương tâm ông sẽ không phải áy náy về điều này, là đã vô cớ đổ máu người và đã tự tay mình, đức ông đã tế độ cho mình; bấy giờ Yavê sẽ giáng phúc cho ngài và ngài sẽ nhớ đến tớ nữ của ngài".

32 Ðavit nói với Abigail: "Chúc tụng Yavê Thiên Chúa của Israel, Ðấng đã sai bà đi đón tôi hôm nay! 33 Và phúc cho sự khôn ngoan của bà và phúc cho bà, vì bà đã ngăn ngừa được tôi hôm nay khỏi sa vào việc đổ máu và tự tay mình tế độ cho mình. 34 Dù sao, Yavê hằng sống! Thiên Chúa của Israel, Ðấng đã ngăn cản tôi hại bà! Nếu bà đã không vội đến gặp tôi, thì chắc chắn trước tảng sáng sẽ không còn gì chừa lại cho Nabal, dẫu một đứa đái vách tường cũng không". 35 Và Ðavit đã lãnh nhận tự tay nàng điều nàng đem đến cho ông và ông nói với nàng: "Chúc bà lại nhà bình an; bà coi, tôi đã nghe tiếng bà và làm bà có thể ung dung ngẩng mặt".

36 Abigail về với Nabal và này hắn đang ăn tiệc trong nhà như tiệc vua. Lòng Nabal vui sướng. Vì hắn uống say quá độ nên nàng không thuật lại nhiều ít tí gì mãi cho đến sáng. 37 Nhưng sáng ngày, khi Nabal đã dã rượu rồi, vợ hắn đã thuật lại đầu đuôi tự sự và lòng hắn đã chết điếng trong mình hắn, hắn đờ người ra như cục đá! 38 Và chừng mười ngày sau, Yavê đã đánh phạt Nabal và hắn đã chết.

39 Ðavit nghe tin Nabal đã chết, và ông nói: "Chúc tụng Yavê, Ðấng đã phân xử cho tôi trong vụ Nabal lăng mạ sĩ nhục tôi; Người đã cầm giữ tôi tớ Người khỏi sự dữ. Yavê đã cho cái ác của Nabal giáng lại trên đầu nó".

Ðoạn Ðavit sai người đi dạm hỏi Abigail để cưới nàng làm vợ. 40 Các tôi tớ của Ðavit đến với Abigail ở Karmel và nói với nàng rằng: "Ðavit sai chúng tôi đến với bà để xin cưới bà làm vợ". 41 Nàng đã đứng dậy, phục mình, mặt sát đất và nói: "Này tớ nữ ngài nguyện là tỳ nữ để rửa chân cho các tôi tớ của đức ông". 42 Ðoạn Abigail vội chỗi dậy lên lừa, có năm tiểu hoàn theo hầu; nàng đi theo các sứ giả của Ðavit, và nàng đã là vợ của ông.

43 Ðavit đã cưới cả Akhinoam quê ở Yizrơel. Vậy cả hai đã là vợ ông. 44 Vả lại Saul đã gả Mikal, con ông, tức là vợ của Ðavit, cho Palti, con của Laish, quê ở Gallim.

 

Trở về Mục Lục Kinh Thánh Cựu Ước

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page