Kinh Thánh Cựu Ước

Sách Các Vua II

Bản dịch Việt Ngữ của Linh Mục Nguyễn Thế Thuấn, CSsR.

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


Chương :  | | 01 | | 02 | | 03 | | 04 | | 05 | | 06 | | 07 | | 08 | | 09 | | 10 | | 11 | | 12 | | 13 | | 14 | | 15 | | 16 | | 17 | | 18 | | 19 | | 20 | | 21 | | 22 | | 23 | | 24 | | 25 | |


- Chương 04 -

 

3 - Ít Phép Lạ Của Êlisa

 

Dầu của bà góa

1 Một phụ nữ trong số những người vợ của các con cái tiên tri kêu với Êlisa rằng: "Tôi tớ của ngài là chồng tôi đã chết. Và ngài biết là tôi tớ ngài kính sợ Yavê. Song chủ nợ đã đến bắt hai đứa con của tôi làm nô lệ". 2 Êlisa nói với bà: "Tôi biết làm gì cho bà? Nói cho tôi hay: Ở nhà bà còn có thứ gì?" Bà thưa: "Nữ tì của ngài chẳng còn gì ở nhà cả! chỉ trừ có chút dầu để thoa". 3 Ông mới bảo: "Bà đi mượn ngoài làng, nơi bà con láng giềng, vò, hũ, bình không, (cho nhiều) đừng ít quá. 4 Rồi bà về, đóng cửa lại đằng sau mình, riêng mẹ con với nhau thôi. Bà sẽ đổ (dầu) vào tất cả các hũ ấy. Cái nào đầy rồi thì dẹp qua một bên". 5 Từ giã ông về, bà đóng kín cửa lại đằng sau, chỉ riêng mẹ con với nhau thôi: chúng chuyền vào, còn bà thì chuyên đổ. 6 Khi các vò hũ đã đầy, bà nói với một đứa con: "Còn bình nào nữa, thì chuyền vào cho mẹ". Nó thưa: "Không còn bình nào nữa". Và dầu liền ngưng chảy. 7 Bà đến trình cho người của Thiên Chúa. Và ông bảo: "Bà bán dầu ấy mà trả nợ. Số còn lại, thì mẹ con bà dùng mà nuôi sống mình".

 

Êlisa với gia đình người Shunem

8 Ngày nọ, Êlisa đi ngang qua Shunem. Ở đó có một bà lớn. Bà đã cầm ông lại dùng bữa. Rồi từ đó, cứ mỗi lần ông ngang qua, ông cũng ghé vào đó dùng bữa. 9 Bà nói với chồng: "Này, tôi đã được biết: vị thường ngang qua nơi ta là một thánh nhân của Thiên Chúa. 10 Ta hãy làm một cái gác nhỏ có tường vách và đặt ở đó cho ngài một cái giường với bàn ghế và đèn. Khi nào ngài đến với ta, ngài sẽ nghỉ ở đó". 11 Ngày nọ, ông đến nơi ấy, ông đã lên gác và nằm ở đó. 12 Ông nói với Ghêkhazi, tiểu đồng của ông: "Con đi gọi bà Shunem!" Nó đi gọi (bà) và bà đã (lên) gặp ông. 13 Ông bảo tiểu đồng: "Con hãy nói với bà ấy: Này, bà đã lo cho chúng tôi đủ chuyện như thế này? Biết phải làm gì cho bà? Có cần phải nói với vua hay tướng quân cho bà không?" Bà đáp: "Tôi vẫn được an cư giữa dân tôi!" 14 Ông lại nói: "Biết làm gì cho bà ấy?" Ghêkhazi mới nói: "Khốn nỗi: Bà ấy không có con trai, mà chồng bà thì đã già". 15 Ông bảo! "Con gọi bà ấy lại". Nó gọi bà, và bà đến đứng trước cửa. 16 Ông nói: "Vào kỳ này (sang năm), sau khi đã mãn nguyệt khai hoa, bà sẽ bồng bế một bé trai". Bà mới nói: "Không, thưa đức ông, người của Thiên Chúa, xin đừng nói dối với tớ nữ của ngài!" 17 (Quả) bà ấy đã có thai và sinh con trai vào kỳ hẹn, như Êlisa đã báo trước cho bà.

18 Ðứa trẻ lớn lên. Và một ngày nọ, nó đi kiếm cha nó, bên bọn thợ gặt. 19 Nó nói với cha nó: "Ðầu con! Ðầu con!" Người cha bảo đứa tớ trai: "Anh bồng nó về với mẹ nó". 20 Tên đầy tớ bồng nó mà đem về cho mẹ nó. Nó ở trên đầu gối bà cho đến trưa thì nó chết. 21 Bà lên đặt nó trên giường dành cho người của Thiên Chúa, rồi đóng cửa lại để nó một mình mà đi ra. 22 Ðoạn bà gọi chồng mà nói: "Xin ông gởi về cho tôi một đứa đầy tớ và một con lừa cái, để tôi chạy đi gặp người của Thiên Chúa rồi tôi sẽ về ngay". 23 Ông nói: "Tại sao bà lại đi gặp ngài hôm nay? Không phải ngày sóc, cũng không phải hưu lễ!" Nhưng bà nói: "Chào ông!" 24 rồi bà thắng lừa và bảo tên đầy tớ: "Anh đánh lừa mà đi đi! Ðừng có giữ tôi lại trong khi đi lừa, chỉ trừ khi nào tôi bảo anh". 25 Bà đã trẩy đi gặp người của Thiên Chúa trên núi Karmel. Người của Thiên Chúa vừa thấy bà đằng xa, thì nói với Ghêkhazi, tiểu đồng của ông: "Kìa bà Shunem! 26 Bây giờ con chạy ra đón và ấy và hỏi: Bà có được an lành không?" Bà nói: "An lành cả". 27 Bà vào gặp người của Thiên Chúa trên núi và ôm chân ngài. Ghêkhazi mới tiến lại để kéo bà ra. Nhưng người của Thiên Chúa bảo: "Ðể mặc bà ấy! Vì hồn bà phải cay đắng. Yavê đã giấu ta, không tỏ cho ta biết". 28 Bà mới nói: "Nào tôi có xin với đức ông cho được có con đâu? Há tôi lại đã không nói: xin ngài đừng lừa tôi, đó sao?"

29 Ông bảo Ghêkhazi: "Con thắt lưng và tay cầm gậy của ta mà đi! Có gặp ai con cũng đừng chào, có ai chào con, cũng đừng đáp lại. Con sẽ đặt gậy của ta trên mặt em bé". 30 Mẹ đứa trẻ nói: "Nhân mạng sống Yavê và nhân mạng sống Yavê và nhân mạng sống ngài, tôi thề sẽ không rời xa ngài!" Nên ông đã chỗi dậy mà đi theo bà. 31 Ghêkhazi đã qua trước và đã đặt cây gậy trên mặt đứa bé; nhưng không một tiếng, không một dấu hiệu nào. Ghêkhazi quay lại đón ông và trình với ông rằng: "Cậu bé không thức dậy". 32 Êlisa vào nhà. Và này đứa bé đã chết, đặt nằm trên giường của ông. 33 Ông vào và đóng cửa lại, riêng hai người với nhau; đoạn ông khẩn nguyện với Yavê. 34 Rồi ông lên nằm trên đứa trẻ, đặt miệng ông trên miệng nó, mắt ông trên mắt nó, bàn tay ông trên bày tay nó, và khum mình trên nó. Thịt mình đứa trẻ đã nóng lên. 35 Ông đi đi lại lại trong nhà, lúc chỗ này, lúc chỗ khác, rồi ông lại lên khum mình trên nó. Và đứa bé đã nhảy mũi đến bảy lần, và đứa bé đã mở mắt ra. 36 Ông gọi Ghêkhazi và bảo: "Hãy gọi bà người Shunem". Nó gọi và bà đến gặp ông, và ông bảo: "Hãy bồng lấy con bà!" 37 Bà vào và phục mình dưới chân ông mà bái lạy sát đất. Ðoạn bà bồng lấy con mà đi ra.

 

Êlisa giải độc món ăn

38 Êlisa đã trở lại Gilgal. Trong xứ đang có nạn đói. Con cái tiên tri ngồi trước mặt ông (nghe thuyết giáo). Ông mới bảo người tôi tớ: "Bắc nồi lớn mà nấu món ăn cho con cái tiên tri". 39 Một người trong nhóm ra đồng nhặt rau, thì gặp một cây như nho dại. Người ấy hái lấy khổ qua dại đầy cả vạt áo, và về nhà, thái bỏ vào nồi nấu món ăn, vì họ không biết. 40 Rồi họ đổ cho mọi người ăn. Nhưng vừa dùng đến món ăn, họ liền kêu lên mà nói: "Người của Thiên Chúa ơi, cái chết ở trong nồi!" và họ không thể ăn được nữa. 41 Ông bảo: "Thì lấy ít bột!" và ông rắc bột vào nồi, đoạn bảo: "Ðổ ra cho người ta ăn!" Quả trong nồi không có gì độc nữa.

 

Phép lạ bánh cho một trăm người

42 Có người từ Baal-Shalishah đến, đem biếu người của Thiên Chúa bánh đầu mùa, hai mươi chiếc bánh lúa mạch và cốm trong tay nải. Êlisa nói: "Dọn cho người ta ăn!" 43 Nhưng người hầu nói: "Làm sao tôi có thể dọn ngần ấy cho một trăm người?" Ông nói: "Cứ dọn cho người ta ăn! Vì Yavê phán thế này: Chúng sẽ ăn mà còn dư nữa". 44 Người hầu đã dọn ra, mọi người đã ăn và còn để dư lại, theo như lời Yavê.

 

Trở về Mục Lục Kinh Thánh Cựu Ước

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page