Kinh thánh trọn bộ

SÁCH GIÊ-RÊ-MI-A (Gr 27,1–52,34)

27, 28, 29, 30, 31, 32, 33, 34, 35, 36, 37, 38, 39, 40, 41, 42, 43, 44, 45, 36, 47, 48, 49, 50, 51, 52

(click "sách" về Mục Lục ... click "số "tới "chương số" ... click "chương số" trở về số chương)


27 1Vào đầu triều Xít-ki-gia-hu, con vua Giô-si-gia-hu, làm vua Giu-đa, có lời ĐỨC CHÚA phán với ông Giê-rê-mi-a như sau :

2ĐỨC CHÚA phán với tôi rằng : Ngươi hãy bện dây thừng và làm một cái gông rồi đeo vào cổ. 3Sau đó, ngươi hãy gửi một sứ điệp cho vua Ê-đôm, vua Mô-áp, vua dân Am-mon, vua Tia, vua Xi-đôn, qua trung gian các sứ giả chúng gửi đến Giê-ru-sa-lem để gặp Xít-ki-gia-hu, vua Giu-đa. 4Ngươi hãy truyền lệnh cho chúng phải thưa với chủ mình rằng : "ĐỨC CHÚA các đạo binh, Thiên Chúa Ít-ra-en, phán thế này : Các ông hãy thưa với chủ của các ông nhưsau : 5Chính Ta đã làm nên cõi đất, con người và súc vật trên mặt đất, nhờ sức mạnh lớn lao và cánh tay uy quyền của Ta ; Ta ban cõi đất này cho ai vừa mắt Ta. 6Vậy giờ đây, chính Ta trao tất cả các xứ này vào tay Na-bu-cô-đô-nô-xo, vua Ba-by-lon, là tôi tớ của Ta ; ngay cả giống vật ngoài đồng, Ta cũng trao cho nó sử dụng. 7Mọi dân tộc sẽ phải làm tôi nó cũng như con cháu nó, cho tới khi đến thời của xứ sởnó, đến lượt nó phải làm tôi các dân tộc mạnh mẽ và các vua chúa hùng cường. 8Vậy, dân tộc nào hoặc vương quốc nào không làm tôi nó, tức là Na-bu-cô-đô-nô-xo, vua Ba-by-lon, và không chịu quàng ách của vua Ba-by-lon vào cổ mình, thì Ta sẽdùng gươm đao, đói kém và ôn dịch mà viếng thăm dân tộc ấy - sấm ngôn của ĐỨC CHÚA - cho đến khi Ta dùng tay nó mà làm cho dân tộc ấy biến mất hoàn toàn. 9Phần các ngươi, đừng nghe lời các ngôn sứ, các tay bói toán, giải mộng, chiêm tinh, phù thuỷ của các ngươi ; chính chúng đã nói với các ngươi rằng : "Anh em sẽ không phải làm tôi vua Ba-by-lon đâu !" 10Thực ra, chúng chỉ tuyên sấm điều dối trá để làm cho các ngươi phải xa rời đất nước của các ngươi, khiến Ta phải xua đuổi và tiêu diệt các ngươi. 11Nhưng dân tộc nào đưa cổ nhận ách của vua Ba-by-lon mà làm tôi nó, Ta sẽ cho dân tộc ấy ở lại trên đất nước mình- sấm ngôn của ĐỨC CHÚA -, dân ấy sẽ trồng trọt và cư ngụ trên đó. 12Còn vềXít-ki-gia-hu, vua Giu-đa, Ta cũng phán với nó những điều tương tự : "Các ngươi hãy đưa cổ nhận ách của vua Ba-by-lon mà làm tôi nó cũng như dân nó, và các ngươi sẽ được sống. 13Sao ngươi và dân ngươi lại muốn chết vì gươm đao, đói kém và ôn dịch, như lời ĐỨC CHÚA đã phán với dân tộc không chịu làm tôi vua Ba-by-lon ? 14Các ngươi chớ nghe lời các ngôn sứ, những kẻ nói với các ngươi rằng : "Anh em sẽ không phải làm tôi vua Ba-by-lon đâu !" Thực ra, chúng chỉ tuyên sấm điều dối trá cho các ngươi. 15Quả vậy, Ta chẳng sai chúng- sấm ngôn của ĐỨC CHÚA -, chúng chỉ nhân danh Ta mà tuyên sấm điều dối trá, khiến Ta phải xua đuổi và tiêu diệt các ngươi cũng như các ngôn sứ đã tuyên sấm cho các ngươi ."

16Còn vềcác tư tế và toàn dân này, Ta phán như sau : "ĐỨC CHÚA phán : Chớ nghe lời các ngôn sứ của các ngươi tuyên sấm cho các ngươi rằng : Này, các đồ dùng của Nhà ĐỨC CHÚA đang sắp được đưa từ Ba-by-lon về ngay lập tức, không trì hoãn ! Thực ra, chúng chỉ tuyên sấm điều dối trá cho các ngươi. 17Chớnghe theo chúng. Cứ làm tôi vua Ba-by-lon và các ngươi sẽ được sống. Tại sao thành này lại hoá ra một đống hoang tàn ? 18Còn nếu chúng là ngôn sứ, nếu có lời ĐỨC CHÚA ở với chúng, thì chúng chỉ việc xin ĐỨC CHÚA các đạo binh giữ các đồ dùng còn sót lại trong Nhà ĐỨC CHÚA, trong đền vua Giu-đa và ở Giê-ru-sa-lem khỏi bị đưa sang Ba-by-lon ! 19Quả thật, ĐỨC CHÚA các đạo binh phán như sau về các trụ đồng, các bể nước, các giàn lăn và các đồ dùng khác còn sót lại trong thành này, 20những thứ không bị Na-bu-cô-đô-nô-xo, vua Ba-by-lon, lấy đi, khi nó bắt Giơ-khon-gia, con của Giơ-hô-gia-kim, vua Giu-đa, phải lưu đày sang Ba-by-lon, cũng như các thân hào Giu-đa và Giê-ru-sa-lem. 21Vì ĐỨC CHÚA các đạo binh, Thiên Chúa Ít-ra-en, phán như sau về các đồ dùng còn sót lại trong Nhà ĐỨC CHÚA, trong đền vua Giu-đa và ở Giê-ru-sa-lem : 22Những thứ ấy sẽ bị đem sang Ba-by-lon và sẽ lưu lại đó cho tới ngày Ta để ý đến - sấm ngôn của ĐỨC CHÚA. Bấy giờ Ta sẽ đưa những thứ ấy lên và đem về lại chốn này ."


28 1Cũng năm ấy, vào đầu triều Xít-ki-gia-hu, vua Giu-đa, hồi tháng năm, năm thứ tư,ngôn sứ Kha-nan-gia, con ông Át-dua, người Ghíp-ôn, nói với tôi trong Nhà ĐỨC CHÚA, trước mặt các tư tế và toàn dân rằng : 2"ĐỨC CHÚA các đạo binh, Thiên Chúa Ít-ra-en, phán như sau : Ta sẽ bẻ gãy ách của vua Ba-by-lon. 3Còn hai năm nữa, Ta sẽ đem về nơi này mọi đồ dùng trong Nhà ĐỨC CHÚA, mà Na-bu-cô-đô-nô-xo, vua Ba-by-lon,đã lấy ra khỏi nơi này đưa sang Ba-by-lon. 4CảGiơ-khon-gia, con của Giơ-hô-gia-kim, vua Giu-đa và tất cả những người Giu-đa bịlưu đày sang Ba-by-lon, chính Ta sẽ dẫn chúng về nơi đây, - sấm ngôn của ĐỨC CHÚA -, vì Ta bẻ gãy ách của vua Ba-by-lon !"

5Bấy giờngôn sứ Giê-rê-mi-a trả lời ngôn sứ Kha-nan-gia trước mặt các tư tế và toàn dân đang đứng trong Nhà ĐỨC CHÚA. 6Ngôn sứ Giê-rê-mi-a nói : "A-men ! Ước gì ĐỨC CHÚA làm như thế ! Ước gì Người thực hiện các điều ông vừa tuyên sấm, và đưa các đồ dùng trong Nhà ĐỨC CHÚA cũng như tất cả những người lưu đày từ Ba-by-lon trở lại nơi này. 7Nhưng xin ông lưu ý đến lời tôi sắp nói cho ông và cho toàn dân nghe đây : 8Các ngôn sứ có trước tôi và ông từ ngàn xưa đã tuyên sấm về nhiều xứ sở và vương quốc hùng mạnh, là sẽ có chiến tranh, tai ương và ôn dịch ; 9còn ngôn sứnào tuyên sấm có bình an, thì chỉ khi nào lời ngôn sứ ấy ứng nghiệm, ông mới được nhìn nhận là ngôn sứ ĐỨC CHÚA sai đến thật sự !"

10Bấy giờngôn sứ Kha-nan-gia tháo cái gông ra khỏi cổ ngôn sứ Giê-rê-mi-a và bẻgãy. 11Rồi ông Kha-nan-gia nói trước mặt toàn dân rằng : "ĐỨC CHÚA phán như sau : Cũng giống như thế, hai năm nữa, Ta sẽ bẻ gãy cái ách của Na-bu-cô-đô-nô-xo, vua Ba-by-lon, không còn để nó đè trên cổ mọi dân tộc ." Sau đó ngôn sứ Giê-rê-mi-a bỏ đi.

12Nhưng, sau khi ngôn sứ Kha-nan-gia bẻ gãy cái gông mà ông đã tháo ra khỏi cổ ngôn sứGiê-rê-mi-a, có lời ĐỨC CHÚA phán với ông Giê-rê-mi-a rằng : 13"Hãy đi nói với Kha-nan-gia : ĐỨC CHÚA phán như sau : Ngươi đã bẻ gãy những cái gông bằng gỗ, thì hãy làm những cái gông bằng sắt thế vào ! 14Quả thật,ĐỨC CHÚA các đạo binh, Thiên Chúa Ít-ra-en, phán như sau : Ta sẽ quàng một cái ách bằng sắt vào cổ tất cả các dân tộc này, khiến chúng phải làm tôi Na-bu-cô-đô-nô-xo, vua Ba-by-lon, và chúng sẽ làm tôi nó. Ngay cả những giống vật ngoài đồng, Ta cũng trao cho nó ."

15Khi ấy, ngôn sứ Giê-rê-mi-a nói với ngôn sứ Kha-nan-gia : "Ông Kha-nan-gia, hãy nghe đây, ĐỨC CHÚA chẳng hề sai ông, thế mà ông lại làm cho dân này tin vào điều dối trá. 16Bởi thế, ĐỨC CHÚA phán nhưsau : Này, Ta sẽ bứng ngươi ra khỏi mặt đất : Ngay năm nay, ngươi sẽ phải chết vì ngươi đã hô hào nổi loạn chống ĐỨC CHÚA ."

17Ngôn sứKha-nan-gia đã chết vào tháng bảy năm ấy.


29 1Đây là những lời lẽ trong bức thư ngôn sứ Giê-rê-mi-a gửi từ Giê-ru-sa-lem cho các kỳmục còn sót lại trong đám người lưu đày, cho các tư tế, các ngôn sứ và toàn dân đã bị Na-bu-cô-đô-nô-xo đưa từ Giê-ru-sa-lem đày sang Ba-by-lon, 2sau khi vua Giơ-khon-gia, thái hậu, các thái giám, thủ lãnh Giu-đa và Giê-ru-sa-lem, các thợ rèn và thợ làm khoá rời khỏi Giê-ru-sa-lem. 3Lá thưnày do ông En-a-xa, con ông Sa-phan và ông Gơ-mác-gia con ông Khin-ki-gia mang đi ; hai ông này đã được Xít-ki-gia-hu, vua Giu-đa sai đến Ba-by-lon gặp vua Ba-by-lon là Na-bu-cô-đô-nô-xo. Thư viết như sau :

4"ĐỨC CHÚA các đạo binh, Thiên Chúa Ít-ra-en, phán thế này với tất cả những người lưu đày mà Ta đã đưa từ Giê-ru-sa-lem sang Ba-by-lon : 5Các ngươi hãy xây nhà mà ở, trồng cây mà ăn trái ;6hãy lấy vợ và sinh con đẻ cái ; hãy cưới vợ cho con trai và gả chồng cho con gái các ngươi để chúng sinh con đẻ cái ; ở đó hãy tăng thêm nhiều chứ đừng giảm bớt ! 7Hãy mưu tìm thịnh vượng cho thành mà Ta đã đày các ngươi tới ; hãy cầu nguyện cùng ĐỨC CHÚA cho thành ấy, vì sự thịnh vượng của nó cũng là sự thịnh vượng của các ngươi. 8Quả vậy,ĐỨC CHÚA các đạo binh, Thiên Chúa Ít-ra-en, phán như sau : Các ngươi chớ để cho mình bị lầm lạc vì các ngôn sứ đang ở giữa các ngươi, cũng như vì các tay bói toán ; đừng tin theo mộng mị các ngươi mơ thấy, 9bởi vì chúng chỉ nhân danh Ta mà tuyên sấm điều dối trá cho các ngươi. Ta chẳng hề sai chúng - sấm ngôn của ĐỨC CHÚA. 10Quả thế, ĐỨC CHÚA phán nhưsau : Khi mãn bảy mươi năm dành cho Ba-by-lon, Ta sẽ thăm viếng các ngươi và sẽthực hiện lời báo phúc cho các ngươi là đưa các ngươi trở lại chốn này. 11Vì chính Ta biết các kế hoạch Ta định làm cho các ngươi - sấm ngôn của ĐỨC CHÚA -,kế hoạch thịnh vượng, chứ không phải tai ương, để các ngươi có một tương lai và một niềm hy vọng. 12Bấy giờ các ngươi kêu cầu Ta, các ngươi đến cầu nguyện với Ta, Ta sẽ nhận lời các ngươi. 13Các ngươi sẽ tìm Ta và các ngươi sẽ thấy, bởi vì các ngươi sẽ hết lòng kiếm Ta, 14Ta sẽ cho các ngươi được gặp- sấm ngôn của ĐỨC CHÚA. Ta sẽ đổi vận mạng của các ngươi và sẽ thu họp các ngươi về từ khắp các dân, từ mọi nơi Ta đã xua các ngươi đến - sấm ngôn của ĐỨC CHÚA -, Ta sẽ dẫn các ngươi trở về nơi Ta đã bắt các ngươi phải rời xa để đi đày.

15Bởi vì các ngươi nói : "Ở Ba-by-lon, ĐỨC CHÚA đã cho xuất hiện các ngôn sứ đểgiúp chúng ta ." 16Quả vậy, ĐỨC CHÚA phán nhưsau về nhà vua đang ngự trên ngai vàng Đa-vít, về toàn dân đang cư ngụ trong thành ấy, tức là những người anh em của các ngươi đã không cùng đi lưu đày với các ngươi. 17ĐỨC CHÚA các đạo binh phán như sau : Này Ta sắp gửi đến cho các ngươi gươm đao, đói kém và ôn dịch. Ta sẽ làm cho chúng nên như những trái vả hư, xấu đến nỗi không ăn được. 18Ta sẽ cho gươm đao, đói kém và ôn dịch rượt theo chúng. Ta sẽ biến chúng nên nỗi kinh hoàng cho mọi vương quốc trên cõi đất, nên lời nguyền rủa, nên đồ kinh tởm, nên đề tài trào phúng, nên trò ô nhục cho mọi dân tộc ở nơi Ta đã xua chúng đến. 19Chính vì chúng không nghe các lời của Ta - sấm ngôn của ĐỨC CHÚA - dầu Ta vẫn không ngừng sai các tôi tớ của Ta là các ngôn sứ đến với chúng, nhưng các ngươi chẳng chịu nghe - sấm ngôn của ĐỨC CHÚA. 20Phần các ngươi, hỡi tất cả những người Ta đã đưa từ Giê-ru-sa-lem sang lưu đày ở Ba-by-lon, hãy nghe lời ĐỨC CHÚA.

21ĐỨC CHÚA các đạo binh, Thiên Chúa Ít-ra-en, phán thế này về A-kháp con ông Cô-la-gia, cũng như về Xít-ki-gia-hu con ông Ma-a-xê-gia, những kẻ nhân danh Ta mà tuyên sấm điều dối trá cho các ngươi : Này, Ta sắp trao chúng vào tay Na-bu-cô-đô-nô-xo, vua Ba-by-lon ; nó sẽ hạ sát chúng ngay trước mắt các ngươi. 22Số phận chúng sẽ được đem ra làm lời nguyền rủa lưu truyền trong tất cả đám người Giu-đa lưu đày ởBa-by-lon rằng : "Ước gì ĐỨC CHÚA xử với ngươi như với Xít-ki-gia-hu và A-kháp, những người đã bị vua Ba-by-lon nướng cháy !" 23Chính vì chúng đã làm điều đồi bại trong Ít-ra-en, đã ngoại tình với vợ người đồng loại, và đã nhân danh Ta mà nói điều dối trá, dù Ta không truyền dạy. Nhưng Ta, Ta biết và Ta làm chứng - sấm ngôn của ĐỨC CHÚA. Lời sấm lên án ông Sơ-ma-gia-hu

24Còn vềSơ-ma-gia-hu người Ne-khe-lam, ngươi sẽ nói rằng : 25ĐỨC CHÚA các đạo binh, Thiên Chúa Ít-ra-en, phán thế này : Bởi vì chính ngươi đã nhân danh mình gửi cho toàn dân ở Giê-ru-sa-lem, cho tư tế Xơ-phan-gia, con Ma-a-xê-gia và cho tất cả các tư tế, một bức thư như sau : 26"ĐỨC CHÚA đã đặt ông làm tư tế thay cho tư tế Giơ-hô-gia-đa, để ông làm quản đốc Nhà ĐỨC CHÚA, phòng khi có kẻ nào nổi điên muốn làm ngôn sứ, thì ông phải cùm hoặc xích nó lại. 27Vậy tại sao ông không ngăn cản Giê-rê-mi-a người A-na-thốt, kẻ đang tuyên sấm giữa các ông ? 28Chính vì thếông ta mới gửi cho chúng ta ở Ba-by-lon lời nhắn nhủ này : "Còn lâu lắm ! Anh em cứ xây nhà mà ở, trồng cây mà ăn trái !"

29Tư tếXơ-phan-gia đã đọc bức thư này cho ngôn sứ Giê-rê-mi-a nghe. 30Vậy có lời ĐỨC CHÚA phán với ông Giê-rê-mi-a rằng : 31Hãy gửi những lời sau đây cho tất cả đám dân lưu đày : "ĐỨC CHÚA phán thế này vềSơ-ma-gia người Ne-khe-lam. Vì Sơ-ma-gia đã tuyên sấm cho các ngươi trong khi chính Ta không hề sai nó, và nó đã làm cho các ngươi tin vào điều dối trá, 32nên ĐỨC CHÚA phán như sau : Này Ta sắp trừng phạt Sơ-ma-gia người Ne-khe-lam và dòng dõi nó. Không một ai trong số những người thân thuộc của nó được cư ngụ ở giữa dân này, và được hưởng hạnh phúc mà chính Ta sắp thực hiện cho dân Ta - sấm ngôn của ĐỨC CHÚA -, bởi vì nó đã hô hào nổi loạn chống lại ĐỨC CHÚA ."


30 1Có lời ĐỨC CHÚA phán với ông Giê-rê-mi-a rằng : 2ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của Ít-ra-en, phán thế này : Ngươi hãy viết vào một cuốn sách tất cả những lời Ta phán với ngươi. 3Vì sẽ đến những ngày - sấm ngôn của ĐỨC CHÚA - Ta sẽ đem các kẻ lưu vong của dân Ta là Ít-ra-en và Giu-đa trở về, ĐỨC CHÚA phán. Ta sẽ đưa chúng trở lại miền đất Ta đã ban cho cha ông chúng làm sở hữu.

4Đây là những lời ĐỨC CHÚA đã phán về Ít-ra-en và Giu-đa :

5 ĐỨC CHÚA phán thế này :

chúng tôi đã nghe thấy tiếng kinh hãi

báo hiệu khiếp đảm, chứ không phải bình an.

6 Cứhỏi mà xem : có đàn ông nào đẻ con không,

mà tại sao tôi lại thấy người đàn ông nào tay cũng ôm bụng

như đàn bà sắp sinh ?

Tại sao mặt ai cũng xám ngắt ?

7 Khốn thay ! Ngày đó thật là ngày trọng đại,

không ngày nào sánh bằng !

Đó là thời khốn quẫn cho Gia-cóp.

Nhưng nó sẽ được giải thoát khỏi ngày đó.

8(Trong ngày ấy - sấm ngôn của ĐỨC CHÚA các đạo binh - Ta sẽ bẻ gãy ách đè trên cổngươi, sẽ tháo xiềng xích trói buộc ngươi. Ngoại bang sẽ không bắt ngươi làm tôi nữa ; 9nhưng Ít-ra-en và Giu-đa sẽphục vụ ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của chúng, và phục vụ Đa-vít mà Ta sẽ đặt lên làm vua cai trị chúng.)

10 Vậy hỡi tôi tớ Ta là Gia-cóp, đừng sợ, - sấm ngôn của ĐỨC CHÚA !

Ít-ra-enơi, đừng khiếp kinh, vì, này Ta sẽ cứu

và đưa ngươi ra khỏi những miền xa xăm,

đưa dòng dõi ngươi khỏi đất lưu đày.

Gia-cóp sẽ trở về và được yên ổn, không còn bị ai đe doạ nữa.

11 Vì Ta ở với ngươi để cứu ngươi - sấm ngôn của ĐỨC CHÚA -

Ta sẽ phá tan mọi dân tộc, nơi Ta đã phân tán các ngươi đến.

Còn ngươi, Ta sẽ không phá tan ;

Ta sửa trị theo lẽ công minh,

không để ngươi thoát khỏi hình phạt.

12 Phải,ĐỨC CHÚA phán thế này :

Vết thương của ngươi hết đường cứu chữa,

vết đòn của ngươi không thể lành được.

13 Không ai biện hộ cho vụ kiện của ngươi ;

ung nhọt thì còn có thuốc chữa,

chứngươi thì vô phương điều trị.

14 Mọi nhân tình của ngươi đều quên ngươi hết,

chúng không kiếm tìm ngươi nữa,

vì ngươi đã bị Ta đánh trọng thương, như bị kẻ thù đánh ;

Ta đánh ngươi để nghiêm khắc sửa trị,

chỉvì sự gian ác của ngươi quá nhiều,

và tội lỗi của ngươi quá nặng.

15 Ngươi kêu la vì thương tích của ngươi làm gì ?

Nỗi thống khổ của ngươi thật hết đường cứu chữa !

Ấy chỉ vì sự gian ác của ngươi quá nhiều,

và tội lỗi của ngươi quá nặng, mà Ta đã xử với ngươi như thế.

16 Tất cả những kẻ tiêu diệt ngươi sẽ bị tiêu diệt,

mọi kẻ thù ngươi sẽ phải đi đày.

Mọi kẻ bóc lột ngươi sẽ bị bóc lột,

và mọi kẻ cướp phá ngươi, Ta sẽ để cho bị cướp phá.

17 Phải, Ta sẽ phục thuốc cho ngươi,

các thương tích của ngươi, Ta sẽ chữa lành

-sấm ngôn của ĐỨC CHÚA -

vì người ta gọi ngươi là "Thành bị ruồng rẫy",

"Xi-on đó, kẻ chẳng được ai lo ."

18 ĐỨC CHÚA phán như sau :

Này Ta sẽ đổi số phận của lều trại Gia-cóp,

và nhà cửa nó, Ta sẽ chạnh lòng xót thương.

Thành sẽ được dựng lại trên nơi phế tích,

dinh thự sẽ toạ lạc trên chính chỗ xưa.

19 Từcác nơi ấy, sẽ vọng ra lời cảm tạ và tiếng reo mừng.

Ta sẽ làm cho chúng tăng số, chúng không còn bị sút giảm.

Ta sẽ làm cho chúng được vẻ vang, chúng không còn bị hạ nhục.

20 Con cái nó sẽ lại được như xưa,

và cộng đoàn của nó sẽ đứng vững trước nhan Ta.

Ta sẽ sửa phạt mọi kẻ áp bức nó.

21 Thủlãnh của nó sẽ từ nó xuất thân,

và người thống trị nó sẽ từ giữa nó mà ra.

Ta sẽ cho nó tới gần, và nó sẽ đến với Ta

-sấm ngôn của ĐỨC CHÚA - vì ai là kẻ cả gan dám đến gần Ta ?

22 Các ngươi sẽ là dân Ta chọn,

và Ta, Ta sẽ là Thiên Chúa của các ngươi.

23 Này trận cuồng phong của ĐỨC CHÚA,

cơn thịnh nộ của Người bùng lên, cơn dông tố quay cuồng,

nóập xuống đầu quân gian ác.

24 Cơn lôi đình của ĐỨC CHÚA sẽ không nguôi,

cho đến khi Người thực hiện và hoàn tất

mọi điều lòng Người đã quyết định.

Điềuấy các ngươi sẽ hiểu rõ sau này.


31 1Thời bấy giờ - sấm ngôn của ĐỨC CHÚA - Ta sẽ là Thiên Chúa của tất cả các thị tộc Ít-ra-en, và chúng sẽ là dân Ta.

2 ĐỨC CHÚA phán thế này : Đám dân thoát cảnh gươm đao

đã được ân nghĩa trong sa mạc,

đó là Ít-ra-en trên đường về chốn nghỉ ngơi.

3 Từxa ĐỨC CHÚA đã hiện ra với tôi :

"Ta đã yêu ngươi bằng mối tình muôn thuở,

nên Ta vẫn dành cho ngươi lòng xót thương.

4 Ta sẽ lại xây ngươi lên, và ngươi sẽ được xây lại,

hỡi trinh nữ Ít-ra-en.

Ngươi sẽ lại nên xinh đẹp ;

với những chiếc trống cơm,

ngươi sẽ xuất hiện giữa đám nhảy múa tưng bừng.

5 Ngươi sẽ trồng nho lại trên núi đồi Sa-ma-ri ;

những kẻ trồng cây sẽ trồng cây, và được hưởng hoa lợi.

6 Vì có ngày trên núi Ép-ra-im, người canh gác sẽ hô lớn :

"Đứng lên nào, chúng ta lên Xi-on,

đến cùng ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa chúng ta !"

7 Vì ĐỨC CHÚA phán thế này : Reo vui lên mừng Gia-cóp,

hãy hoan hô dân đứng đầu chư dân !

Nào loan tin, ca ngợi và công bố :

"ĐỨC CHÚA đã cứu dân Người, số còn sót lại của Ít-ra-en !"

8 Này Ta sẽ đưa chúng từ đất Bắc trở về,

quy tụ chúng lại từ tận cùng cõi đất.

Trong chúng, có kẻ đui, người què, kẻ mang thai, người ở cữ :

tất cả cùng nhau trở về, cả một đại hội đông đảo.

9 Chúng trở về, nước mắt tuôn rơi,

Ta sẽ an ủi và dẫn đưa chúng,

dẫn đưa tới dòng nước, qua con đường thẳng băng,

trên đó chúng không còn vấp ngã.

Vì đối với Ít-ra-en, Ta là một người Cha,

còn đối với Ta, Ép-ra-im chính là con trưởng.

10 Muôn dân hỡi, lắng nghe lời ĐỨC CHÚA

và loan đi các đảo xa vời,

rằngĐấng đã phân tán Ít-ra-en,

cũng chính Người sẽ thâu tập lại,

canh giữ họ như mục tử canh giữ đàn chiên.

11 Vì ĐỨC CHÚA đã cứu chuộc nhà Gia-cóp,

giải thoát họ khỏi tay kẻ mạnh hơn nhiều.

12 Họsẽ reo mừng đi tới đỉnh Xi-on,

lũlượt kéo nhau về hưởng ân lộc ĐỨC CHÚA.

Nào lúa thơm rượu mới dầu tươi,

nào bò bê cùng với chiên cừu.

Lòng thoả thuê như vườn cây tưới nước,

họchẳng còn mỏi mệt héo hon.

13 Thiếu nữ bấy giờ vui nhảy múa,

trẻgià cùng mở hội tưng bừng.

Tang tóc họ, Ta biến thành hoan hỷ,

và sau cảnh sầu thương,

sẽ cho họ được an ủi vui mừng.

14 Thứcăn ngon, Ta đãi hàng tư tế,

và dân Ta hưởng ân lộc dư đầy,

-sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.

15 ĐỨC CHÚA phán thế này :

"Người ta nghe có tiếng khóc ở Ra-ma,

tiếng khóc than ai oán :

Đó là tiếng bà Ra-khen

khóc thương con cái mình,

bà không muốn được an ủi

vềnhững người con ấy,

vì nay chúng chẳng còn.

16 ĐỨC CHÚA phán thế này :

Thôi đừng than khóc nữa,

hãy lau khô dòng lệ trên đôi mắt,

vì công lao của ngươi sẽ được đền bù : - sấm ngôn của ĐỨC CHÚA -

chúng sẽ rời bỏ đất quân thù trở về.

17 Nhưthế, tương lai ngươi sẽ tràn trề hy vọng :

-sấm ngôn của ĐỨC CHÚA -

con cái ngươi sẽ trở về bờ cõi mình.

18 Ta đã nghe rõ tiếng rên rỉ của Ép-ra-im :

"Ngài đã sửa trị con và con đã được sửa trị,

nhưcon bê chưa vực.

Xin đưa con trở về, và con sẽ trở về,

vì Ngài là ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của con !

19 Vì sau khi phạm tội, con hối tiếc ăn năn.

Sau khi đã hồi tâm, con đấm ngực tự giác.

Con xấu hổ thẹn thùng,

vì mang nỗi nhục nhằn của tuổi thanh xuân ."

20 -Ép-ra-im có phải là đứa con Ta yêu dấu,

một đứa con Ta rất mực mến yêu ?

Vì mỗi lần nhắc tới nó,

Ta lại thấy nhớ thương,

nên lòng Ta bồi hồi thổn thức,

Ta thương nó, thương nó thật nhiều, - sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.

21 Hãy cắm mốc, dựng cột chỉ đường,

và để ý tới con đường ngươi đã qua.

Trởvề đi thôi, trinh nữ Ít-ra-en hỡi,

trởvề các thành cũ của ngươi.

22 Cho tới bao giờ, ngươi còn lang thang đây đó,

hỡi cô gái phản bội ?

Vì ĐỨC CHÚA tạo ra điều mới lạ trên mặt đất :

đó là đàn bà bao quanh đàn ông.

23ĐỨC CHÚA các đạo binh, Thiên Chúa Ít-ra-en phán thế này : Người ta sẽ còn nói lời sau đây trong đất Giu-đa và các thành của nó, khi Ta đổi vận mạng của chúng :

Xin ĐỨC CHÚA giáng phúc cho ngươi,

hỡi Núi thánh, nơi Đấng Công Chính ngự trị.

24Tại đó, Giu-đa và tất cả các thành của nó sẽ cùng nhau chung sống ; nông dân và những người du mục chăn giữ đàn chiên cũng vậy. 25Thật thế, kẻ mệt lả, Ta sẽ cho uống thoả thuê, người yếu nhược, Ta sẽ cho no đủ.

26 Đến đây, tôi tỉnh dậy,

và cảm thấy giấc mơ của tôi thật êm đềm.

27Này sẽ đến những ngày - sấm ngôn của ĐỨC CHÚA - Ta sẽ dùng người và súc vật làm hạt giống mà gieo giống nhà Ít-ra-en và Giu-đa. 28Như Ta đã canh chừng chúng để nhổ, để lật, để phá, để tiêu diệt, để giáng hoạ, thì Ta cũng sẽ canh chừng chúng để xây và để trồng - sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.

29 Vào những ngày ấy, người ta sẽ không còn nói :

"Cha ông ăn nho xanh, con cháu bị ghê răng ."

30Nhưng mỗi người sẽ chết vì tội mình. Kẻ nào ăn nho xanh, kẻ ấy sẽ bị ghê răng.

31Này sẽ đến những ngày - sấm ngôn của ĐỨC CHÚA - Ta sẽ lập với nhà Ít-ra-en và nhà Giu-đa một giao ước mới, 32không giống như giao ước Ta đã lập với cha ông chúng, ngày Ta cầm tay dẫn họ ra khỏi đất Ai-cập ; chính chúng đã huỷ bỏ giao ước của Ta, mặc dầu Ta là Chúa Tể của chúng - sấm ngôn củaĐỨC CHÚA. 33Nhưng đây là giao ước Ta sẽ lập với nhà Ít-ra-en sau những ngày đó - sấm ngôn của ĐỨC CHÚA. Ta sẽ ghi vào lòng dạ chúng, sẽ khắc vào tâm khảm chúng Lề Luật của Ta. Ta sẽ là Thiên Chúa của chúng, còn chúng sẽ là dân của Ta. 34Chúng sẽ không còn phải dạy bảo nhau, kẻ này nói với người kia : "Hãy học cho biết ĐỨC CHÚA", vì hết thảy chúng, từ người nhỏ đến người lớn, sẽ biết Ta - sấm ngôn của ĐỨC CHÚA. Ta sẽ tha thứ tội ác cho chúng và không còn nhớ đến lỗi lầm của chúng nữa.

35 ĐỨC CHÚA phán thế này : Đấng cho mặt trời soi sáng ban ngày,

đặt trăng sao soi sáng ban đêm,

Đấng khuấy động biển khơi cho ba đào gầm thét,

danh Người là ĐỨC CHÚA các đạo binh :

36 Các quy luật ấy có suy suyển trước mặt Ta

-sấm ngôn của ĐỨC CHÚA - thì Ít-ra-en mới hết là một dân tộc

trường tồn trước mặt Ta.

37 ĐỨC CHÚA phán thế này :

Nếu ai đo được các tầng trời ở trên cao

và dò thấu nền tảng trái đất ở phía dưới,

thì Ta sẽ từ bỏ tất cả dòng dõi Ít-ra-en

vì mọi việc chúng đã làm - sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.

38Này sẽtới những ngày - sấm ngôn của ĐỨC CHÚA - thành đô sẽ được xây dựng lại để kính ĐỨC CHÚA, từ tháp Kha-nan-ên đến Cổng Góc. 39Dây đo vẫn giăng thẳng cho tới đồi Ga-rếp, rồi quẹo về phía Gô-a. 40Tất cảthung lũng chôn tử thi và đổ tro thiêu xác, tất cả vùng đất cho đến suối Kít-rôn, mãi tới góc Cửa Ngựa ở phía Đông, đều là của thánh thuộc về ĐỨC CHÚA.Đến muôn đời thành sẽ không bị nhổ đi và không bị phá đổ.


32 1Có lời ĐỨC CHÚA phán với ông Giê-rê-mi-a vào năm thứ mười triều Xít-ki-gia-hu làm vua Giu-đa, cũng là năm thứ mười tám triều Na-bu-cô-đô-nô-xo. 2Bấy giờlực lượng của vua Ba-by-lon vây hãm Giê-ru-sa-lem, và ngôn sứ Giê-rê-mi-a bị nhốt trong sân vệ binh tại cung điện vua Giu-đa ; 3Xít-ki-gia-hu, vua Giu-đa, đã nhốt ông ở đó, vua nói : "Tại sao ông lại tuyên sấm : ĐỨC CHÚA phán thế này : Ta sẽ trao thành này vào tay vua Ba-by-lon và vua ấy sẽ chiếm thành. 4Xít-ki-gia-hu sẽ nói chuyện trực tiếp, mặt đối mặt với vua ấy. 5Sau đó Xít-ki-gia-hu sẽ bịbắt sang Ba-by-lon và ở lại đó cho tới khi Ta thăm viếng - sấm ngôn của ĐỨC CHÚA. Vì thế, các ngươi có chống cự quân Can-đê cũng vô ích ."

6Ông Giê-rê-mi-a nói : "Có lời ĐỨC CHÚA phán với tôi rằng : 7"Này Kha-nan-ên, con ông Sa-lum, cậu ngươi, đến nói với ngươi : Anh hãy mua thửa ruộng của tôi ở A-na-thốt, vì anh có quyền mua ."8Như lời ĐỨC CHÚA phán, Kha-nan-ên con cậu tôi đến gặp tôi trong sân vệ binh và nói : "Xin anh mua thửa ruộng của em ở A-na-thốt trong đất Ben-gia-min, vì anh có quyền hưởng và quyền mua, mua đi anh !" Tôi biết đó là lời ĐỨC CHÚA truyền. 9Tôi đã mua thửa ruộng của Kha-nan-ên con cậu tôi, ở A-na-thốt, và tôi đã cân cho nó mười bảy thỏi bạc. 10Tôi đã ghi vào văn tự và niêm phong lại, rồi nhờ người làm chứng và lấy cân cân số bạc đó. 11Tôi nhận văn tự sở hữu, bản đã niêm phong với các ước khoản và các điều quy định, cùng một bản sao để ngỏ. 12Đoạn tôi trao văn tự sở hữu cho ông Ba-rúc con ông Nê-ri-gia, cháu ông Mác-xê-gia, trước mặt Kha-nan-ên con cậu tôi, trước mặt các chứng nhân đã ký vào văn tự sởhữu, và trước mặt mọi người Giu-đa đang ở trong sân vệ binh. 13Trước mặt họ, tôi ra lệnh cho Ba-rúc : 14ĐỨC CHÚA các đạo binh là Thiên Chúa của Ít-ra-en phán thế này : "Hãy lấy hai bản văn tự sở hữu đó, một bản đã niêm phong và một bản để ngỏ, rồi cất trong một chiếc bình sành, để giữ những thứ đó về lâu về dài. 15Vì ĐỨC CHÚA các đạo binh là Thiên Chúa phán thế này : "Người ta sẽ còn tậu nhà cửa, ruộng nương, vườn tược trong xứ này ."

16Sau khi trao văn tự sở hữu đó cho Ba-rúc con ông Nê-ri-gia, tôi dâng lên ĐỨC CHÚA lời cầu nguyện sau đây : 17"Lạy ĐỨC CHÚA, Chúa Thượng của con, này Ngài đã tạo thành trời đất bằng sức mạnh vĩ đại và cánh tay uy quyền của Ngài. Không có gì mà Ngài không làm được ! 18Ngài tỏlòng thương xót mọi người, nhưng phạt tội cha ông nơi đàn con cháu. Thiên Chúa vĩ đại và uy hùng, danh Ngài là ĐỨC CHÚA các đạo binh. 19Ý định Ngài cao cả, quyền năng Ngài mạnh mẽ để thực hiện những kỳ công. Ngài là Đấng đểmắt theo dõi mọi đường lối của con cái loài người, để ban cho ai nấy tuỳ theo cách nó sống và việc nó làm. 20Ngài là Đấng đã thực hiện những dấu lạ điềm thiêng bên đất Ai-cập và cho tới ngày nay, Ngài vẫn làm như thế tại Ít-ra-en cũng như giữa thiên hạ ; Ngài đã làm cho danh Ngài rạng rỡ nhưhiện nay. 21Ngài đã dùng dấu lạ điềm thiêng, đã giương bàn tay mạnh mẽ và cánh tay uy quyền, gây kinh hồn từng đởm mà đưa dân Ngài là Ít-ra-en ra khỏi đất Ai-cập. 22Rồi Ngài đã ban cho họ đất này, như Ngài đã thề hứa với tổ tiên họ, miền đất tràn trề sữa và mật. 23Họ đã tiến vào và chiếm hữu đất ấy, nhưng lại không nghe theo tiếng Ngài, chẳng bước theo Lề Luật của Ngài ; tất cả những điều Ngài truyền cho họ, họ đã không thi hành, nên Ngài đã khiến những tai hoạ này xảy đến cho họ. 24Kìa, ngay sát thành, người ta đã đắp ụ để tấn công và chiếm thành ; thành sẽ bị nộp vào tay quân Can-đê là những kẻ nhờ gươm giáo, đói khát và ôn dịch mà tấn công thành. Điều Ngài phán, nay đã xảy ra mà Ngài chỉ nhìn thôi. 25Chính Ngài, lạy ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng con, Ngài đã phán với con : "Ngươi hãy dùng bạc tậu thửa ruộng và kêu người đến làm chứng. Nhưng thành vẫn bị nộp vào tay quân Can-đê !"

26Có lời ĐỨC CHÚA phán với Giê-rê-mi-a rằng : 27"Này chính Ta là ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của mọi phàm nhân, đối với Ta, hỏi có điều gì là không thể làm được chăng ?"

28Vì thế ĐỨC CHÚA phán như sau : Này đây Ta sẽ trao thành này vào tay quân Can-đê và vào tay Na-bu-cô-đô-nô-xo, vua Ba-by-lon, và nó sẽ chiếm thành. 29Quân Can-đê, những kẻ tấn công thành, sẽ tiến vào và phóng hoả đốt thành, thiêu huỷnhà cửa, vì trên sân thượng các nhà ấy, người ta đã đốt hương kính thần Ba-an và tưới rượu kính các thần ngoại bang mà chọc giận Ta. 30Vì từhồi còn niên thiếu, con cái Ít-ra-en và con cái Giu-đa chỉ làm những điều xấu xa trước mắt Ta (quả thật, con cái Ít-ra-en cứ chọc giận Ta vì những việc tay chúng làm - sấm ngôn của ĐỨC CHÚA). 31Phải, từ khi được xây dựng cho tới ngày nay, thành này vẫn làm cho Ta phải bực tức và giận dữ, đến nỗi Ta phải gạt nó đi cho khuất mắt, vì tất cả sự dữ con cái Ít-ra-en và con cái Giu-đa, tức là chính chúng, các vua của chúng, các thủ lãnh, hàng tư tế, người Giu-đa và dân cư Giê-ru-sa-lem đã làm để chọc giận Ta. 33Chúng đã quay lưng lại với Ta, chứ không quay mặt ; Ta đã không ngừng dạy bảo chúng, nhưng chúng chẳng thèm nghe mà đón nhận bài học. 34Chúng đã đặt các tượng thần Ghê Tởm của chúng trong nhà đã được xây cất kính danh Ta để làm cho ra ô uế. 35Chúng đã xây các nơi cao kính thần Ba-an trong thung lũng Ben Hin-nôm, để làm lễ thiêu con trai, con gái mình mà tếthần Mô-léc ; điều kinh tởm đã khiến Giu-đa phạm tội : điều đó Ta đã chẳng truyền, cũng không hề nghĩ tới.

36Bởi thế,giờ đây ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của Ít-ra-en, phán thế này về thành (mà theo lời các ngươi) đã bị nộp vào tay vua Ba-by-lon vì giặc giã, đói khát và ôn dịch : 37Này Ta sẽ quy tụ chúng từ khắp mọi miền đất mà vì bực tức, giận dữ và quá phẫn nộ Ta đã xua chúng tới. Ta sẽ đưa chúng về lại nơi này và cho chúng được an cự 38Bấy giờchúng sẽ là dân Ta, và Ta, Ta sẽ là Thiên Chúa của chúng. 39Ta sẽ ban cho chúng một trái tim và một con đường hành động, để chúng kính sợ Ta mãi mãi, nhờ đó chúng và con cháu sau này được hạnh phúc. 40Ta sẽ lập với chúng một giao ước muôn đời : Ta sẽ không bỏ chúng nữa, sẽ tiếp tục theo dõi và không ngừng thi ân cho chúng, cũng như ban cho chúng lòng kính sợTa để chúng không xa rời Ta nữa. 41Ta lấy làm vui mà thi ân cho chúng, và đem hết sức hết lòng mà trồng chúng vững chắc trên đất này. 42Vì ĐỨC CHÚA phán như sau : Ta đã kéo xuống trên dân này tất cả mọi tai hoạ lớn lao như thế, thì chính Ta cũng sẽ đem lại cho chúng tất cả mọi ơn lành mà Ta đã hứa với chúng. 43Người ta sẽ tậu ruộng trong xứ này, nơi ngươi nói là hoang vu chẳng có người cũng không có vật, và đã bị nộp vào tay quân Can-đệ 44Người ta sẽ dùng bạc tậu ruộng, viết văn tự, niêm phong và kêu người tới làm chứng trong đất Ben-gia-min, các vùng phụ cận Giê-ru-sa-lem, tại các thành Giu-đa, các thành miền núi, cũng nhưcác thành vùng Sơ-phê-la, và các thành vùng Ne-ghép. Quả thật, Ta sẽ đổi vận mạng của chúng - sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.


33 1Khi ông Giê-rê-mi-a vẫn còn bị nhốt trong sân vệ binh, lại có lời ĐỨC CHÚA phán với ông lần thứ hai rằng : 2ĐỨC CHÚA, Đấng đã làm ra trái đất, đã nắn ra và làm cho nó được vững bền - danh Người là ĐỨC CHÚA - Người phán thế này : 3Hãy kêu cầu Ta, Ta sẽ trả lời ngươi và sẽ tỏ cho ngươi biết những điều lớn lao và bí ẩn mà ngươi không biết. 4Vì ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của Ít-ra-en, phán như sau về nhà cửa trong thành này và cung điện các vua Giu-đa, những nhà sắp bị tàn phá vì ụ và gươm, 5về những người kéo đến chống quân Can-đê nhưng lại làm cho thành đầy tử thi, đầy xác những kẻ Ta đã đánh chết trong cơn bực tức và giận dữ ; vì tất cả những điều gian ác của chúng mà Ta đã ngoảnh mặt đi, không nhìn đến thành này nữa. 6Nhưng, Ta sẽ mang lại cho nó một phương thuốc điều trị, sẽ chữa lành, sẽ tỏ cho chúng thấy một cảnh thái bình và một nền an ninh lâu dài. 7Ta sẽ đổi vận mạng của Giu-đa và Ít-ra-en, sẽ xây dựng chúng như thuở ban đầu. 8Ta sẽthanh tẩy chúng cho sạch mọi điều gian ác chúng đã phạm, khiến chúng đắc tội với Ta. Ta sẽ thứ tha mọi điều gian ác chúng đã phạm khiến chúng đắc tội với Ta và phản lại Ta. 9Đối với Ta, Giê-ru-sa-lem sẽ là một danh hiệu để hân hoan, là một lời ca ngợi, một vẻ huy hoàng trước toàn thể chư dân trên mặt đất, vì chư dân sẽ nghe biết mọi điều tốt lành Ta sẽ làm cho chúng. Họ sẽ sợ hãi và run rẩy vì tất cả mọi điều tốt lành, tất cả sự bình an Ta sẽ thực hiện cho thành ấy.

10ĐỨC CHÚA phán thế này : Tại nơi đây, nơi mà các ngươi gọi là một đống hoang tàn, không có người cũng không có vật, tại các thành Giu-đa, các phố phường bị tàn phá của Giê-ru-sa-lem, nơi không có người, không có dân cư, không có súc vật, tại nơi này vẫn còn nghe thấy 11tiếng reo mừng hỷ hoan, tiếng hát của cô dâu chú rể, tiếng của những kẻ mang lễ vật tạ ơn lên Nhà ĐỨC CHÚA mà nói : "Hãy tạ ơn ĐỨC CHÚA các đạo binh, vì Đức Chúa nhân lành, vì muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương !" Vì Ta sẽ đổi vận mạng xứ này và làm cho nó lại được như thuở ban đầu, ĐỨC CHÚA phán.

12ĐỨC CHÚA các đạo binh phán thế này : Tại nơi đây, nơi hoang tàn không có người cũng không có vật, và trong tất cả các thành của nó, sẽ vẫn còn có những đồng cỏ cho các mục đồng thả chiên nằm nghỉ. 13Tại các thành miền núi, các thành vùng Sơ-phê-la, và các thành vùng Ne-ghép, trong đất Ben-gia-min, vùng phụcận Giê-ru-sa-lem và tại các thành Giu-đa, chiên cừu vẫn còn được lùa qua, dưới bàn tay của người kiểm số chiên - ĐỨC CHÚA phán như vậy.

14Này, sẽ đến những ngày - sấm ngôn của ĐỨC CHÚA - Ta sẽ thực hiện điều tốt lành Ta đã phán về nhà Ít-ra-en và về Giu-đa.

15 Trong những ngày ấy, vào thời đó,

Ta sẽ cho mọc lên một mầm non,

một Đấng Công Chính để nối nghiệp Đa-vít ;

Người sẽ trị nước theo lẽ công bình chính trực.

16 Trong những ngày ấy, Giu-đa sẽ được cứu thoát,

Giê-ru-sa-lem sẽ an cư lạc nghiệp.

Đây là tên người ta sẽ đặt cho thành :

"ĐỨC CHÚA là-sự-công-chính-của-chúng-ta !"

17Vì ĐỨC CHÚA phán thế này : Đa-vít sẽ không bao giờ thiếu người ngự trên ngai báu nhà Ít-ra-en. 18Các tư tế Lê-vi cũng không bao giờ thiếu người phục vụ trước nhan Ta để dâng lễ toàn thiêu, đốt hương làm lễ vật, và cử hành hy lễ mọi ngày.

19Lại có lời ĐỨC CHÚA phán với ông Giê-rê-mi-a rằng : 20ĐỨC CHÚA phán thế này : Nếu các ngươi phá vỡ được giao ước của Ta với ngày, và giao ước của Ta với đêm, đến nỗi không có ngày và đêm đắp đổi nhau, 21thì giao ước của Ta với Đa-vít, tôi tớ Ta, cũng sẽ bị phá vỡ, tức là nó sẽ không có con cháu trị vì trên ngôi báu của nó và chẳng còn các thầy Lê-vi, các tư tế phục vụ Ta nữa. 22Cũng như không thể đếm được đạo binh trên trời và chẳng sao kể hết cát dưới biển, Ta sẽ làm cho dòng dõi Đa-vít, tôi tớ Ta và các thầy Lê-vi phục vụ Ta, tăng nhiều như thế.

23Có lời ĐỨC CHÚA phán với ông Giê-rê-mi-a rằng : 24"Ngươi chẳng thấy sao ? Dân này từng nói : hai thị tộc ĐỨC CHÚA đã chọn, Người đã bỏ rồi !" Bởi thế, chúng khinh dể dân Ta, coi như không phải là một dân tộc trước mặt chúng nữa. 25ĐỨC CHÚA phán thế này : Nếu Ta không dựng nên ngày và đêm, nếu Ta không đặt ra quy luật cho trời và đất, 26thì Ta sẽ vứt bỏ dòng dõi Gia-cóp và Đa-vít, tôi tớ Ta, không còn lấy từ dòng dõi ấy những kẻ cai trị con cháu Áp-ra-ham, I-xa-ác và Gia-cóp nữa ! Quả thật, Ta sẽ đổi vận mạng chúng và sẽ xót thương chúng.


34 1Có lời ĐỨC CHÚA phán với ông Giê-rê-mi-a vào thời Na-bu-cô-đô-nô-xo, vua Ba-by-lon, với toàn thể lực lượng của ông, cùng mọi vương quốc trên trái đất dưới quyền thống trị của ông, và tất cả các dân tộc đến tấn công Giê-ru-sa-lem và các thành của nó. 2ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của Ít-ra-en, phán thế này : Ngươi hãy đi nói với Xít-ki-gia-hu, vua Giu-đa rằng :ĐỨC CHÚA phán như sau : Này đây Ta sẽ trao thành này vào tay vua Ba-by-lon và nó sẽ phóng hoả đốt thành. 3Còn ngươi, ngươi sẽ không thoát khỏi tay nó, nhưng chắc chắn sẽ bị bắt nộp vào tay nó. Ngươi sẽ phải gặp vua Ba-by-lon, mắt nhìn mắt, miệng đối miệng ; và ngươi sẽ phải đi Ba-by-lon. 4Nhưng, hỡi Xít-ki-gia-hu, vua Giu-đa, hãy nghe lời ĐỨC CHÚA ! ĐỨC CHÚA phán về vua thếnày : ngươi sẽ không chết vì gươm, 5nhưng sẽ được chết yên hàn. Và cũng như người ta đã đốt hương tưởng niệm tổ tiên ngươi là các vua tiền nhiệm thuở xưa, người ta cũng sẽ đốt hương tưởng niệm và than khóc ngươi : "Ôi, Chúa Thượng !" Vì chính Ta phán như vậy - sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.

6Ngôn sứGiê-rê-mi-a nói với Xít-ki-gia-hu, vua Giu-đa, tất cả các lời đó tại Giê-ru-sa-lem. 7Lực lượng của vua Ba-by-lon đã tấn công Giê-ru-sa-lem và tất cả các thành còn lại của Giu-đa, đó là La-khít và A-dê-ca ; vì trong số các thành Giu-đa, các thành còn lại này là những thành kiên cố. Giải phóng nô lệ

8Có lời ĐỨC CHÚA phán với ông Giê-rê-mi-a, sau khi vua Xít-ki-gia-hu lập giao ước với toàn dân tại Giê-ru-sa-lem để công bố một cuộc giải phóng, đó là : 9mỗi người phải trả tự do cho các nô lệ người Híp-ri thuộc quyền mình, dù là nam hay nữ, nghĩa là không ai giữ một người anh em Giu-đa nào của mình làm nô lệ. 10Tất cảcác thủ lãnh và toàn dân tham dự giao ước, mỗi người đều đồng ý trả tự do cho nô lệ, nam cũng như nữ thuộc quyền mình, nên nơi họ không còn nô lệ nữa ; họ đã tán thành và cho chúng được tự do. 11Tuy nhiên sau đó, họ đã đổi ý và bắt lại các nô lệ nam nữ đã được họ phóng thích : họ lại bắt chúng làm nô lệ. 12Có lời ĐỨC CHÚA phán với ông Giê-rê-mi-a rằng : 13ĐỨC CHÚA phán thế này : Khi Ta đưa cha ông các ngươi ra khỏi đất Ai-cập, khỏi nhà nô lệ, Ta đã lập với họ một giao ước như sau : 14"Đến năm thứ bảy, mỗi người trong các ngươi sẽ trả tự do cho người anh em Híp-ri đã bán mình cho ngươi ; nó sẽ làm nô lệ ngươi trong sáu năm, rồi ngươi phải phóng thích nó khỏi nhà ngươi ." Nhưng cha ông các ngươi đã không nghe Ta ; chúng chẳng đểtai. 15Ngày nay các ngươi đã trở lại và làm điều ngay chính trước mặt Ta là phóng thích đồng bào mình ; các ngươi đã lập giao ước trước mặt Ta trong Đền Thờ, nơi danh Ta được kêu khấn. 16Nhưng rồi các ngươi đã tráo trở và xúc phạm đến danh Ta, vì mỗi người trong các ngươi đã bắt lại những nô lệ nam nữ các ngươi đã phóng thích, để bắt chúng trở về làm tôi các ngươi, cả nam lẫn nữ.

17Vì thế,ĐỨC CHÚA phán thế này : Các ngươi đã không nghe Ta, không ai chịu phóng thích anh em mình, không ai chịu phóng thích đồng bào mình, thì này, sấm ngôn của ĐỨC CHÚA, Ta sẽ để mặc các ngươi cho gươm đao, ôn dịch và đói khát tự do hoành hành ; Ta sẽ biến các ngươi thành nỗi kinh hoàng cho mọi vương quốc trên cõi đất. 18Những kẻ đã vi phạm giao ước của Ta, đã không giữ những điều khoản cam kết trước mặt Ta, những kẻ đó, Ta sẽ biến thành một con bò tơ cho người ta xẻ làm đôi và băng qua giữa hai phần. 19Các thủ lãnh Giu-đa, các thủlãnh Giê-ru-sa-lem, các hoạn quan, các tư tế và toàn dân trong xứ, những kẻ băng qua giữa hai phần đó, 20Ta sẽ nộp chúng vào tay quân thù của chúng, vào tay những kẻ đòi mạng chúng. Xác chúng sẽ là thức ăn cho loài chim trên trời và thú vật dưới đất. 21Còn Xít-ki-gia-hu, vua Giu-đa, và các thủ lãnh của nó, Ta sẽ nộp vào tay quân thù của chúng, vào tay những kẻ đòi mạng chúng và vào tay lực lượng của vua Ba-by-lon, là những kẻ vừa bỏ các ngươi mà đi. 22Này Ta sẽ ra lệnh - sấm ngôn của ĐỨC CHÚA - và sẽ đưa chúng trở lại để tấn công thành này. Chúng sẽ chiếm cứ và phóng hoả đốt thành. Các thành thị Giu-đa, Ta sẽ làm cho ra hoang vu, không người cư ngụ.


35 1Có lời ĐỨC CHÚA phán với ông Giê-rê-mi-a thời vua Giu-đa là Giơ-hô-gia-kim, con Giô-si-gia-hu, rằng : 2"Hãy đi gặp và nói chuyện với nhà Rê-kháp, rồi đưa chúng vào Nhà ĐỨC CHÚA, lên một trong các phòng tại đó và cho chúng uống rượu ." 3Vậy tôi đưa Gia-a-dan-gia, con ông Giếc-mơ-gia-hu, cháu ông Kha-vát-xin-gia, cùng với anh em và tất cả con cháu anh, tức là toàn thể nhà Rê-kháp, 4vào Nhà ĐỨC CHÚA, lên phòng các con ông Kha-nan, con ông Gích-đan-gia-hu, người của Thiên Chúa. Phòng ấy ởsát bên phòng các thủ lãnh, phía trên phòng ông Ma-a-xê-gia-hu, con ông Sa-lum, và là người giữ cửa. 5Tôi đặt trước mặt con cháu nhà Rê-kháp những bình đầy rượu với những chiếc ly, rồi bảo họ : "Xin mời !"

6Nhưng họ nói : "Chúng tôi không uống rượu, vì tổ phụ chúng tôi là ông Giô-na-đáp, con ông Rê-kháp, đã ra lệnh cho chúng tôi rằng : các con và dòng dõi các con đừng bao giờ uống rượu, 7cũng đừng xây nhà, gieo giống, trồng nho, đừng có những thứ đó, vì các con sẽ suốt đời ở dưới lều trại, để như thế các con sẽ sống lâu ngày trên mặt đất, nơi các con ở như khách kiều cự 8Chúng tôi đã nghe theo lời tổ phụ chúng tôi, là ông Giơ-hô-na-đáp, con ông Rê-kháp truyền : chúng tôi, vợvà con trai con gái chúng tôi, suốt đời không bao giờ được uống rượu, 9không được xây nhà để ở, không có vườn nho, ruộng đất, và hạt giống chi cả. 10Chúng tôi hiện ở dưới lều trại, là vì chúng tôi vâng nghe và thi hành mọi điều tổ phụchúng tôi là ông Giô-na-đáp đã truyền. 11Nhưng khi Na-bu-cô-đô-nô-xo, vua Ba-by-lon, tấn công xứ này, chúng tôi tự bảo : nào chúng ta hãy vào Giê-ru-sa-lem tránh mặt quân Can-đê và lực lượng A-ram. Thế là chúng tôi đã ở Giê-ru-sa-lem ."

12Bấy giờcó lời ĐỨC CHÚA phán với ông Giê-rê-mi-a rằng : 13ĐỨC CHÚA các đạo binh, Thiên Chúa của Ít-ra-en, phán thế này : Hãy đi nói với người Giu-đa và dân cư Giê-ru-sa-lem : Các ngươi không đón nhận bài học là vâng nghe lời Ta sao ? Sấm ngôn của ĐỨC CHÚA. 14Lời của Giơ-hô-na-đáp, con Rê-kháp, truyền cho con cháu không uống rượu đã được tuân hành. Chúng đã không uống rượu cho tới ngày nay, vì chúng nghe theo lệnh của tổ phụ chúng. Còn Ta, Ta đã không ngừng phán với các ngươi, nhưng các ngươi chẳng thèm nghe. 15Ta đã không ngừng sai đến với các ngươi tôi tớ của Ta là các ngôn sứ, để nói với các ngươi : "Mỗi người trong các ngươi hãy trở về và từ bỏ con đường xấu xa mà cải thiện các hành vi của mình. Đừng đi theo các thần khác mà làm tôi chúng, thì các ngươi sẽ cư ngụ trên đất Ta đã ban cho các ngươi và cha ông các ngươi. Nhưng các ngươi đã không để tai, không thèm nghe Ta. 16Phải, con cháu Giơ-hô-na-đáp, con của Rê-kháp, đã tuân hành mệnh lệnh tổ phụ chúng truyền ; còn dân này chẳng chịu nghe lời Ta. 17Vì thế ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa các đạo binh, Thiên Chúa của Ít-ra-en, phán như sau : Này Ta sẽ giáng xuống Giu-đa và dân cư Giê-ru-sa-lem tất cả những tai hoạ Ta đã đe phạt chúng : bởi vì Ta phán với chúng, mà chúng không nghe, Ta gọi mà chúng không trả lời ."

18Còn với nhà Rê-kháp, ông Giê-rê-mi-a nói : "ĐỨC CHÚA các đạo binh, Thiên Chúa của Ít-ra-en, phán thế này : Vì các ngươi đã vâng nghe mệnh lệnh của tổ phụ các ngươi là Giơ-hô-na-đáp truyền, các ngươi đã tuân cứ mọi mệnh lệnh của ông ấy và thi hành mọi điều ông đã truyền, 19nên ĐỨC CHÚA các đạo binh, Thiên Chúa của Ít-ra-en, phán thế này : Giô-na-đáp, con của Rê-kháp, sẽ không bao giờ thiếu người đứng trực trước nhan Ta ."


36 1Năm thứtư triều Giơ-hô-gia-kim, con vua Giô-si-gia-hu, làm vua Giu-đa, có lời ĐỨC CHÚA phán với ông Giê-rê-mi-a rằng : 2"Ngươi hãy lấy một cuộn sách, rồi viết vào đó mọi lời Ta đã phán với ngươi liên quan đến Ít-ra-en, Giu-đa và tất cả các nước, từ ngày Ta phán bảo ngươi dưới triều Giô-si-gia-hu cho đến ngày nay. 3May ra khi nghe biết tất cả những tai hoạ Ta định giáng xuống trên chúng, nhà Giu-đa sẽ trở lại, ai nấy sẽtừ bỏ con đường xấu xa của mình, và Ta sẽ tha thứ các lỗi lầm cũng như tội ác chúng đã phạm ." 4Ông Giê-rê-mi-a gọi ông Ba-rúc, con ông Nê-ri-gia lại ; và theo lời ông đọc, ông Ba-rúc đã viết lại tất cả những lời ĐỨC CHÚA đã phán với ông vào một cuộn sách.

5Bấy giờ,ông Giê-rê-mi-a truyền lệnh cho ông Ba-rúc rằng : "Tôi bị ngăn trở, không thể vào Nhà ĐỨC CHÚA được. 6Còn ông, ông hãy đi vào Nhà ĐỨC CHÚA trong ngày ăn chay và đọc cho dân nghe những lời của ĐỨC CHÚA trong cuộn sách tôi đã đọc cho ông viết ; ông lại đọc cho tất cả những người Giu-đa từ các thành khác đến, để họ cũng được nghe nữa. 7May ra họ sẽ dâng lên trước nhan ĐỨC CHÚA những lời van xin mà trở lại ; ai nấy sẽ từbỏ con đường xấu xa của mình, bởi vì cơn thịnh nộ và trận lôi đình của ĐỨC CHÚAđe doạ trừng phạt dân này, thật là kinh khủng ."8Ông Ba-rúc, con ông Nê-ri-gia, đã làm đúng theo mọi điều ngôn sứ Giê-rê-mi-a truyền, là đọc những lời ĐỨC CHÚA phán được ghi trong sách, tại Nhà ĐỨC CHÚA. 9Vào tháng chín năm thứ năm triều Giơ-hô-gia-kim, con vua Giô-si-gia-hu, làm vua Giu-đa, người ta công bố một thời kỳ chay tịnh trước nhan ĐỨC CHÚA cho toàn dânở Giê-ru-sa-lem, và cho tất cả dân chúng từ các thành Giu-đa đến Giê-ru-sa-lem. 10Ông Ba-rúc đọc sách ghi những lời của ông Giê-rê-mi-a tại Nhà ĐỨC CHÚA, bên phòng ông Gơ-mác-gia-hu con ông thư ký Sa-phan, tại Tiền đình thượng, ngay ở lối vào Cửa Mới Nhà ĐỨC CHÚA ; ông đã đọc cho toàn dân nghe.

11Ông Mi-kha-giơ-hu con ông Gơ-mác-gia-hu, con ông Sa-phan, đã nghe mọi lời ĐỨC CHÚA phán được ghi trong sách ; 12ông liền xuống đền vua, vào phòng viên thư ký ; tại đó tất cả các thủ lãnh đang hội họp, gồm thư ký Ê-li-sa-ma, ông Đơ-la-gia-hu con ông Sơ-ma-gia-hu, ông En-na-than con ông Ác-bo, ông Gơ-mác-gia-hu con ông Sa-phan, ông Xít-ki-gia-hu con ông Kha-nan-gia-hu, cùng tất cả các thủ lãnh. 13Ông Mi-kha-gia-hu tường thuật cho họ mọi điều ông đã được nghe khi ông Ba-rúc đọc sách cho dân. 14Toàn thể các thủ lãnh sai ông Giơ-hu-di con ông Nơ-than-gia-hu, con ông Se-lem-gia-hu, con ông Cu-si, đi gặp ông Ba-rúc và nói rằng : "Cuộn sách ông vừa đọc cho dân nghe, hãy cầm lấy và mang tới đây ." Ông Ba-rúc cho ông Nê-ri-gia cầm lấy cuộn sách và mang đến cho họ. 15Họ bảo ông : "Xin mời ông ngồi và đọc cho chúng tôi nghe ." Ông Ba-rúc liền đọc cho họnghe. 16Sau khi đã nghe tất cả những lời ấy, họ đều kinh hãi nhìn nhau và nói với ông Ba-rúc : "Chúng tôi phải tường thuật tỉ mỉ cho nhà vua tất cả những điều này ." 17Họ bảo ông : "Xin kể rõ cho chúng tôi : làm thế nào ông viết được tất cả những lời ông Giê-rê-mi-a đã đọc ." 18Ông Ba-rúc nói với họ : "Chính miệng ông Giê-rê-mi-a đã đọc cho tôi tất cả những lời ấy ; còn tôi, tôi đã lấy mực viết vào sách ." 19Các thủ lãnh nói với ông Ba-rúc : "Ông và ông Giê-rê-mi-a, các ông hãy trốn đi ! Mong rằng không ai biết được các ông ở đâu !" 20Họ để lại cuộn sách trong phòng thư ký Ê-li-sa-ma, rồi đến gặp vua tại triều đình, và tường thuật cho vua nghe tất cả sự việc.

21Vua sai ông Giơ-hu-di đi lấy cuộn sách ; ông này lấy cuộn sách ở phòng thư ký Ê-li-sa-ma, rồi đọc cho vua và tất cả các thủ lãnh đang đứng hầu vua cùng nghe. 22Khi ấy, vua ngự tại cung mùa đông, trời vào tháng chín, trước mặt vua có lò sưởi đang cháy. 23Mỗi khi ông Giơ-hu-di đọc được ba hay bốn cột, thì vua lấy con dao gọt bút của thưký xén đi và bỏ vào lửa trong lò sưởi, cho đến khi cả cuộn sách bị thiêu rụi trong lò ấy. 24Nghe những lời ấy, vua và tất cả các thuộc hạ chẳng kinh hãi, cũng không xé áo mình ra. 25Mặc dù các ông En-na-than, Đơ-la-gia-hu và Gơ-mác-gia-hu đã khẩn khoản xin vua đừng đốt cuộn sách ấy, nhưng vua chẳng thèm nghe. 26Vua truyền lệnh cho hoàng tử Giơ-rác-mơ-ên, cho ông Xơ-ra-gia-hu con ông Át-ri-ên, và cho ông Se-lem-gia-hu con ông Áp-đi-ên đi bắt ông Ba-rúc và ngôn sứGiê-rê-mi-a ; nhưng ĐỨC CHÚA đã che giấu hai ông.

27Sau khi vua đốt cuộn sách ghi những lời miệng ông Giê-rê-mi-a đã đọc cho ông Ba-rúc viết, có lời ĐỨC CHÚA phán với ông Giê-rê-mi-a rằng : 28"Ngươi lại lấy một cuộn khác và viết vào đó tất cả những lời đã được viết trong cuộn trước mà Giơ-hô-gia-kim, vua Giu-đa, đã đốt. 29Còn vềGiơ-hô-gia-kim, vua Giu-đa, ngươi sẽ nói : ĐỨC CHÚA phán thế này : Ngươi đã đốt cuộn sách ấy, lại còn dám nói rằng : 'Tại sao ông viết trong sách ấy : Chắc chắn vua Ba-ben sẽ đến tàn phá xứ này, và tiêu diệt cả người lẫn súc vật ?' 30Vì thế,ĐỨC CHÚA phán về Giơ-hô-gia-kim, vua Giu-đa, như sau : Nó sẽ chẳng có người nào nối ngôi trên ngai vàng Đa-vít nữa, thây nó sẽ bị vất ra phơi nắng ban ngày, vàướp lạnh ban đêm. 31Ta sẽ trừng phạt nó, dòng dõi và cả tôi tớ nó, vì các tội chúng đã phạm. Ta sẽ giáng xuống trên chúng, cũng như dân cư Giê-ru-sa-lem và người Giu-đa, mọi tai hoạ Ta đã nói cho chúng mà chúng chẳng thèm nghe ."

32Ông Giê-rê-mi-a lấy một cuộn khác và trao cho thư ký Ba-rúc, con ông Nê-ri-gia. Theo lời ông Giê-rê-mi-a đọc, ông Ba-rúc đã viết vào đó tất cả những lời đã được ghi trong sách mà Giơ-hô-gia-kim, vua Giu-đa, đã đốt trong lò sưởi ; hơn nữa, ông còn thêm vào đó nhiều điều tương tự.


37 1Xít-ki-gia-hu con vua Giô-si-gia-hu, lên ngôi cai trị thay vua Khon-gia-hu con vua Giơ-hô-gia-kim. Na-bu-cô-đô-nô-xo, vua Ba-by-lon, đặt Xít-ki-gia-hu lên ngôi cai trị xứ Giu-đa. 2Nhưng, cả vua lẫn bề tôi và toàn dân trong xứ, chẳng ai chịu nghe lời ĐỨC CHÚA phán qua trung gian ngôn sứGiê-rê-mi-

3Vua Xít-ki-gia-hu sai ông Giơ-hu-can con ông Se-lem-gia, và tư tế Xơ-phan-gia-hu con ông Ma-a-xê-gia đến gặp ngôn sứ Giê-rê-mi-a mà nói rằng : "Xin ông khẩn cầu ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa chúng ta, thay cho chúng tôi !" 4Bấy giờ,ông Giê-rê-mi-a tự do đi lại giữa dân, người ta vẫn chưa tống giam ông vào ngục. 5Nhưng,đạo quân của Pha-ra-ô đã từ Ai-cập lên đường xuất chinh. Quân Can-đê đang vây hãm Giê-ru-sa-lem nghe tin ấy, đã phải rút lui khỏi Giê-ru-sa-lem.

6Bấy giờcó lời ĐỨC CHÚA phán với ngôn sứ Giê-rê-mi-a rằng : 7"ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa Ít-ra-en, phán thế này : Các ngươi sẽ nói như sau với vua Giu-đa, người đã sai các ngươi đến thỉnh vấn Ta. Này đạo quân của Pha-ra-ô lên đường xuất chinh để trợ giúp các ngươi, sẽ phải rút về đất Ai-cập của chúng. 8Quân Can-đê sẽ quay lại đánh thành này. Chúng sẽ chiếm thành rồi phóng hoả đốt. 9ĐỨC CHÚA phán thế này : Các ngươi đừng tự lừa dối mình rằng : "Quân Can-đê đã xa hẳn chúng ta ." Nhưng thực ra chúng không đi đâu. 10Giảnhư các ngươi có đánh bại toàn thể đạo quân Can-đê đến giao chiến với các ngươi, và chỉ còn sót lại một số quân bị thương, thì chúng cũng sẽ chỗi dậy, ai nấy từ lều của mình, và sẽ phóng hoả đốt thành này.

11Khi đạo quân Can-đê rút khỏi Giê-ru-sa-lem vì bị đạo quân Ai-cập của Pha-ra-ô tiến đánh, 12thì ông Giê-rê-mi-a ra khỏi Giê-ru-sa-lem đến đất Ben-gia-min, để lo việc chia của cải trong đám bà con họhàng. 13Lúc đến cổng thành Ben-gia-min, ông gặp một trưởng đồn canh tên là Giếc-i-gia con ông Se-lem-gia, con ông Kha-nan-gia. Ông Giếc-i-gia liền bắt lấy ngôn sứ Giê-rê-mi-a và nói rằng : "Ông chạy sang với người Can-đê !" 14Ông Giê-rê-mi-a nói : "Láo ! Tôi đâu có chạy sang với người Can-đê !" Nhưng Giếc-i-gia không muốn nghe, liền bắt lấy ông rồi điệu đến cho các thủlãnh. 15Các thủ lãnh giận dữ với ông. Họ đánh ông rồi giam ông tại nhà thư ký Giơ-hô-na-than, bởi vì họ đã biến nhà ấy thành nhà tù. 16Thế là, ông Giê-rê-mi-a bịgiam trong nhà ngục có mái vòm ; ông đã ở lại đó nhiều ngày.

17Sau đấy, vua Xít-ki-gia-hu sai người đến đưa ông ra. Vua bí mật thỉnh vấn ông trong cung. Vua hỏi : "Có lời nào của ĐỨC CHÚA phán không ?" Ông Giê-rê-mi-a trả lời : "Có", rồi nói tiếp : "Vua sẽ bị trao nộp vào tay vua Ba-by-lon ." 18Ông Giê-rê-mi-a nói với vua Xít-ki-gia-hu : "Tôi có lỗi gì phạm đến ngài, đến các tôi tớ của ngài cũng như dân này, mà các người lại tống tôi vào ngục ? 19Các ngôn sứ đã tuyên sấm cho các người rằng vua Ba-by-lon sẽ không đến tấn công các người và xứ này, họ đâu cả rồi ? 20Bây giờ, thưa đức vua là chúa thượng tôi, xin lắng nghe và đoái nhận lời tôi van vỉ ngài đây : xin đừng để tôi trở lại nhà thư ký Giơ-hô-na-than nữa, vì e rằng tôi sẽ phải chết ở đó ." 21Vua Xít-ki-gia-hu ra lệnh giam giữ ông trong sân vệ binh và cung cấp cho ông mỗi ngày một ổ bánh lấy ở PhốHàng Bánh, cho đến khi bánh trong thành hết sạch. Thế là ông Giê-rê-mi-a ở lại trong sân vệ binh.


38 1Ông Sơ-phát-gia con ông Mát-tan, ông Gơ-đan-gia-hu con ông Pát-khua, ông Giu-Can con ông Se-lem-gia-hu, ông Pát-khua con ông Man-ki-gia đã nghe những lời ông Giê-rê-mi-a nói với dân rằng : 2"ĐỨC CHÚA phán như sau : Ai ở lại trong thành này sẽ phải chết vì gươm đao, đói kém và ôn dịch ; ai chạy ra ngoài đầu hàng quân Can-đê, thì ít ra cũng sống và bảo toàn được tính mạng. 3ĐỨC CHÚA phán như sau : Chắc chắn thành này sẽ bị nộp vào tay đạo quân của vua Ba-by-lon ; chúng sẽ chiếm được thành ."

4Các thủlãnh thưa với vua : "Xin ngài cho giết con người ấy đi, vì những luận điệu của ông ta đã làm nản lòng các binh sĩ còn lại trong thành này, cũng như toàn dân. Thật vậy, con người ấy chẳng mưu hoà bình cho dân này, mà chỉ gây tai hoạ ." 5Vua Xít-ki-gia-hu nói : "Đây ông ta đang ở trong tay các ngươi ; nhà vua cũng chẳng có thể làm gì trái ý các ngươi được ." 6Họ liền điệu ông Giê-rê-mi-a đi, và bỏ xuống một cái hầm nước của hoàng tửMan-ki-gia-hu, trong sân vệ binh. Họ lấy dây thừng thả ông Giê-rê-mi-a xuống. Vì trong hầm không có nước, mà chỉ có bùn, nên ông bị lún sâu ."

7Trong số thái giám, có ông E-vét Me-léc, người Cút ; ông này đang ở trong đền vua, thì được tin người ta sẽ thả ông Giê-rê-mi-a xuống hầm nước. Bấy giờ vua đang ngồi ở cổng Ben-gia-min. 8Ông E-vét Me-léc đi ra khỏi đền vua và thưa với vua rằng : 9"Thưa đức vua, chúa thượng tôi, những người này làm toàn những chuyện tai ác cho ngôn sứGiê-rê-mi-a. Họ đã thả ông xuống hầm, và ông đang chết đói ở dưới ấy, vì trong thành không còn bánh nữa. 10Vua liền truyền cho ông E-vét Me-léc, người Cút rằng : "Ngươi hãy đem theo ba mươi người ở đây, đi kéo ngôn sứ Giê-rê-mi-a lên khỏi hầm, kẻo ông chết mất ." 11Ông E-vét Me-léc đem theo ba mươi người, rồi vào đền vua, đến phòng lễ phục. Ở đó, ông lấy ra những mảnh vải cũ đã rách, rồi dùng dây thừng thả xuống cho ông Giê-rê-mi-a trong hầm. 12Ông E-vét Me-léc, người Cút, nói với ông Giê-rê-mi-a : "Xin ông lấy các mảnh vải cũ đã rách này cuốn vào dây thừng rồi để dưới nách !" Ông Giê-rê-mi-a đã làm đúng như thế. 13Người ta dùng dây thừng kéo ông Giê-rê-mi-a lên và đưa ông ra khỏi giếng. Ông Giê-rê-mi-a vẫn ở lại trong sân vệ binh. Cuộc hội kiến cuối cùng giữa ông Giê-rê-mi-a với vua Xít-ki-gia-hu

14Vua Xít-ki-gia-hu sai người đến đưa ngôn sứ Giê-rê-mi-a tới gặp vua ở lối vào thứba trong Nhà ĐỨC CHÚA. Vua nói với ông Giê-rê-mi-a : "Tôi muốn hỏi ông một điều ; ông đừng giấu tôi !" 15Ông Giê-rê-mi-a nói với vua Xít-ki-gia-hu rằng : "Tôi mà nói thật với ngài, ngài lại không cho giết tôi sao ? Tôi có góp ý kiến với ngài, ngài cũng chẳng thèm nghe !" 16Lúc ấy vua Xít-ki-gia-hu bí mật thề với ông Giê-rê-mi-a rằng : "Có ĐỨC CHÚA hằng sống, Đấng đã ban cho chúng ta mạng sống này : Tôi sẽ không cho giết ông, cũng không trao ông vào tay những người ấy, những kẻ tìm hại mạng sống ông !" 17Ông Giê-rê-mi-a nói với vua Xít-ki-gia-hu : "ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa các đạo binh, phán thế này : Nếu ngươi chịu ra đầu hàng các tướng lãnh của vua Ba-by-lon, tính mạng ngươi sẽ được bảo toàn, thành này sẽ không bị phóng hoả, ngươi và gia đình sẽ được sống. 18Nhưng nếu ngươi không ra đầu hàng các tướng lãnh của vua Ba-by-lon, thì thành này sẽ bị nộp vào tay quân Can-đê. Chúng sẽ phóng hoả đốt thành ; còn chính ngươi, ngươi sẽ không thoát khỏi bàn tay chúng ." 19Vua Xít-ki-gia-hu nói với ông Giê-rê-mi-a : "Tôi lo ngại rằng : Những người Giu-đa đã đầu hàng quân Can-đê, sẽ trao nộp tôi vào tay chúng và chúng sẽ ngược đãi tôi ." 20Ông Giê-rê-mi-a nói : "Họ sẽ không trao nộp ngài đâu ! Xin ngài cứ nghe tiếng ĐỨC CHÚA qua những điều tôi nói với ngài ; ngài sẽ được an toàn và cứu được mạng sống. 21Còn nếu ngài không chịu ra đầu hàng, thì đây là điều ĐỨC CHÚA đã tỏ cho tôi thấy : 22Tất cả phụ nữ còn sót lại trong đền vua Giu-đa sẽ bị điệu đến cho các tướng lãnh của vua Ba-by-lon. Họ sẽnói :

Những người bạn thân tín của ngài

đã xúi giục ngài, lại còn lừa đảo.

Chúng để cho chân ngài lún xuống bùn sâu,

rồi tháo lui chạy trốn.

23Tất cả vợ con ngài, người ta sẽ điệu đến cho quân Can-đê ; còn ngài, ngài sẽ không thoát khỏi tay chúng, vì ngài sẽ bị tay vua Ba-by-lon nắm bắt ; thành này sẽ bịphóng hoả ."

24Vua Xít-ki-gia-hu nói với ông Giê-rê-mi-a : "Đừng để cho ai biết các điều này, chẳng vậy ông sẽ phải chết. 25Nếu các thủ lãnh nghe biết là tôi đã nói chuyện với ông, họ sẽ đến gặp ông và nói : Xin kể cho chúng tôi biết ông đã nói gì với nhà vua, đừng giấu gì cả ; chẳng vậy, chúng tôi sẽ giết ông. Nhà vua đã nói gì với ông ? 26Ông sẽ nói với họ : Tôi trình lên nhà vua lời thỉnh cầu xin đừng bắt tôi trở lại nhà ông Giơ-hô-na-than, kẻo phải chết ở đó ."

27Vậy tất cả các thủ lãnh đến gặp ông Giê-rê-mi-a và hỏi : Ông đã nói cho họ biết mọi điều đúng như lệnh truyền của vua. Họ yên lặng rút lui, vì câu chuyện không được tiết lộ. 28Ông Giê-rê-mi-a ở trong sân vệ binh cho đến ngày Giê-ru-sa-lem thất thủ. Bấy giờ, Giê-ru-sa-lem thất thủ ...


39 1Tháng mười năm thứ chín triều Xít-ki-gia-hu, vua Giu-đa, Na-bu-cô-đô-nô-xo, vua Ba-by-lon, cùng toàn thể đạo quân tiến đánh Giê-ru-sa-lem ; chúng vây hãm thành. 2Ngày mồng chín, tháng tư, năm thứ mười một triều Xít-ki-gia-hu, tường thành bị chọc thủng một lỗ.

3Tất cảcác tướng lãnh của vua Ba-by-lon đến đóng quân ở cửa giữa ; đó là các tướng Néc-gan Xa E-xe, Xam-ga Nơ-vu, quan thái giám Xác-xơ-khim, quan chiêm tinh Néc-gan Xa E-xe và tất cả các tướng lãnh khác của vua Ba-by-lon.

4Khi thấy chúng, đang đêm, Xít-ki-gia-hu, vua Giu-đa, và tất cả các binh lính trốn khỏi thành theo con đường trong vườn của vua, qua cửa giữa hai bức tường, rồi đi vềhướng A-ra-va. 5Đạo quân Can-đê rượt theo và đuổi kịp vua Xít-ki-gia-hu trong vùng thảo nguyên Giê-ri-khô. Chúng bắt được vua và đem lên Ríp-la, thuộc xứ Kha-mát gặp Na-bu-cô-đô-nô-xo, vua Ba-by-lon. Vua Na-bu-cô-đô-nô-xo tuyên án kết tội vua Xít-ki-gia-hu. 6Vua Ba-by-lon cho cắt cổ những người con của vua Xít-ki-gia-hu tại Ríp-la trước mắt vua cha ; tất cả hàng quý tộc Giu-đa, vua Ba-by-lon cũng đều cho cắt cổ. 7Rồi ông đâm mù mắt vua Xít-ki-gia-hu, lấy hai dây xích đồng xiềng vua lại, và cho điệu về Ba-by-lon. 8Còn đền vua và nhà dân chúng, quân Can-đê đã phóng hoả đốt ; chúng cũng triệt hạ các tường thành Giê-ru-sa-lem. 9Quan chỉ huy thị vệNơ-vu-dác-a-đan bắt những người dân còn sót lại trong thành, những người đã đầu hàng vua Na-bu-cô-đô-nô-xo, những người thợ thủ công còn sót lại, đem đi lưu đày ở Ba-by-lon. 10Quan chỉ huy thị vệNơ-vu-dác-a-đan cho chừa lại một phần dân cùng đinh, là những người vô sản trong xứ Giu-đa, đồng thời ông chia cho họ vườn nho và ruộng đất.

11Còn vềông Giê-rê-mi-a, Na-bu-cô-đô-nô-xo, vua Ba-by-lon, truyền lệnh cho quan chỉ huy thị vệ Nơ-vu-dác-a-đan như sau : 12"Hãy bắt lấy ông ta và coi chừng, đừng làm gì hại ông ta ; trái lại ông ta yêu cầu gì, cứ làm cho ông ta như thế !"

13Vậy vua Na-bu-cô-đô-nô-xo giao nhiệm vụ này cho quan chỉ huy thị vệNơ-vu-dác-a-đan, quan thái giám Nơ-vu-sát-ban, quan chiêm tinh Néc-gan Xa E-xe, cùng tất cả các thuộc hạ của vua.

14Họ sai người đến đưa ông Giê-rê-mi-a ra khỏi sân thị vệ và giao ông cho Gơ-đan-gia-hu, con ông A-khi-cam, con ông Sa-phan, để ông Giơ-đan-gia-hu dẫn ông Giê-rê-mi-a về nhà mình và ông Giê-rê-mi-a đã ở lại đó với dân chúng.

15Có lời ĐỨC CHÚA phán với ông Giê-rê-mi-a, lúc ấy đang bị giam trong sân vệ binh : 16"Ngươi hãy đi nói với E-vét Me-léc, người Cút rằng : ĐỨC CHÚA các đạo binh phán như sau : Này Ta sắp tuyên phán những lời của Ta về thành này để giáng hoạ, chứ không phải giáng phúc. Ngày đó, các lời ấy sẽ thành sự thực trước mắt ngươi. 17Nhưng, trong ngày đó, Ta sẽ giải thoát ngươi - sấm ngôn của ĐỨC CHÚA -, và ngươi sẽ không bị trao nộp vào tay những kẻ làm cho ngươi sợ. 18Quả thật, chắc chắn Ta sẽ cứu ngươi khỏi phải ngã gục vì gươm đao, ngươi sẽ được sống và bảo toàn được tính mạng, bởi vì ngươi đã tin cậy vào Ta - sấm ngôn của ĐỨC CHÚA ."


40 1Có lời ĐỨC CHÚA phán với ông Giê-rê-mi-a, sau khi quan chỉ huy thị vệ Nơ-vu-dác-a-đan cho thả ông ra khỏi Ra-ma. Tại đây, quan đã gặp ông đang lúc ông bị xiềng ở giữa những người Giê-ru-sa-lem và Giu-đa. Những người đó bị bắt đi lưu đày ; họ sắp phải đem sang Ba-by-lon.

2Quan chỉ huy thị vệ vời ông Giê-rê-mi-a đến và nói với ông : "ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của ông, đã quyết định giáng tai hoạ này xuống nơi đây, 3và Người đã cho tai hoạ xảy đến. ĐỨC CHÚA thực hiện như lời Người đã phán. Các ông đã đắc tội với ĐỨC CHÚA và không chịu nghe tiếng Người, nên tai hoạ xảy đến cho các ông. 4Và giờ đây, ngày hôm nay tôi tháo xiềng xích khỏi tay ông. Nếu ông vui lòng cùng đi với tôi đến Ba-by-lon, xin ông cứ đi, và tôi sẽ canh chừng cho ông ; còn nếu ông không thích cùng đi với tôi đến Ba-by-lon, thì thôi ! Ông coi : tất cả xứ sở đang ở trước mắt ông. Nơi nào ông thích và cho là hợp để đến đó, mời ông cứ đi ." 5Ông chưa kịp rời khỏi nơi đó, thì quan chỉ huy thị vệ đã nói tiếp : "Ông hãy quay về với ông Gơ-đan-gia con ông A-khi-cam, con ông Sa-phan ; ông ấy đã được vua Ba-by-lon đặt lên cai quản các thành Giu-đa. Ông cứ ở với ông ấy, giữa các đồng bào, hoặc đi đến nơi nào ông cho là thích hợp ." Quan chỉ huy thị vệ cung cấp lương thực và quà tặng cho ông, rồi để ông đi. 6Ông Giê-rê-mi-a đến ở với ông Gơ-đan-gia con ông A-khi-cam, tại Mít-pa. Ông ở lại với ông ấy, giữa các đồng bào, những người còn sót lại trong xứ.

7Tất cảcác tướng lãnh chỉ huy các đạo quân đóng ở cánh đồng, cũng như binh lính của họ,đều nghe tin là vua Ba-by-lon đã đặt ông Gơ-đan-gia con ông A-khi-cam cai quản trong xứ, và cũng nghe tin là vua đã đặt ông coi sóc đàn ông, đàn bà, trẻ con và những người cùng đinh trong xứ, là những người không phải đi lưu đày ởBa-by-lon. 8Những người đến gặp ông Gơ-đan-gia tại Mít-pa, là các ông Gít-ma-ên con ông Nơ-than-gia-hu, Giô-kha-nan và Giô-na-than là các con ông Ca-rê-ác, Xơ-ra-gia con ông Tan-khu-mét và các con ông Ê-phai người Nơ-tô-pha, Gi-dan-gia-hu người Ma-a-kha, và binh lính của họ. 9Ông Gơ-đan-gia con ông A-khi-cam, con ông Sa-phan đã thề với họ và binh lính của họ rằng : "Đừng sợ làm tôi người Can-đê, cứ ở lại trong xứ và làm tôi vua Ba-by-lon, các ông sẽ được thoải mái. 10Còn tôi, này tôi ở lại Mít-pa để phục vụ người Can-đê khi họ đến ở giữa chúng ta. Phần các ông, hãy thu tích rượu nho, trái cây và dầu, rồi chứa trong các vò. Các ông hãy ở lại trong các thành các ông đã chiếm được ."

11Tất cả những người Giu-đa đang ở Mô-áp giữa con cái Am-mon, ở Ê-đôm, cũng như những người đang ở tất cả các xứ đều nghe tin là vua Ba-by-lon đã chừa lại một số dân còn sót ở Giu-đa, và cũng nghe tin là vua Ba-by-lon đã đặt ông Gơ-đan-gia con ông A-khi-cam, con ông Sa-phan cai quản họ. 12Tất cả những người Giu-đa đã từ những nơi phân tán trở về ; họ đến xứ Giu-đa sinh sống bên cạnh ông Gơ-đan-gia, tại Mít-pa. Họ đã thu tích được rất nhiều rượu và trái cây.

13Ông Giô-kha-nan con ông Ca-rê-ác và tất cả các tướng lãnh chỉ huy các đạo quân đóngở cánh đồng đến gặp ông Gơ-đan-gia, tại Mít-pa, 14và nói với ông : "Ông có biết rằng Ba-a-lít, vua dân Am-mon, đã sai Gít-ma-ên con ông Nơ-than-gia đến hại mạng sống ông không ?" Nhưng ông Gơ-đan-gia con ông A-khi-cam không tin lời họ. 15Ông Giô-kha-nan con ông Ca-rê-ác bí mật nói với ông Gơ-đan-gia tại Mít-pa, rằng : "Xin ông cho tôi đi giết Gít-ma-ên con ông Nơ-than-gia. Không ai biết đâu. Tại sao nó lại hại mạng sống ông ? Tại sao những người Giu-đa tụ tập bên ông lại phải tứ tán ? Tại sao những người Giu-đa còn sót lại bị tiêu diệt ?" 16Ông Gơ-đan-gia con ông A-khi-cam nói với ông Giô-kha-nan con ông Ca-rê-ác : "Đừng làm thế, bởi vì điều ông nói về Gít-ma-ên, không đúng đâu !"


41 1Vậy, vào tháng bảy, Gít-ma-ên con Nơ-than-gia, cháu Ê-li-sa-ma, thuộc hoàng tộc, một trong những quan lớn của nhà vua cùng với mười người đến gặp ông Gơ-đan-gia ởMít-pa. Đang lúc họ ăn uống với nhau ở đó, tại Mít-pa, 2thì Gít-ma-ên con ông Nơ-than-gia cùng với mười người đi theo đứng lên rút gươm hạsát ông Gơ-đan-gia con ông A-khi-cam cháu ông Sa-phan. Họ đã giết chết ông, người đã được vua Ba-by-lon đặt lên trông coi cả xứ. 3Còn mọi người Giu-đa đang ở với ông Gơ-đan-gia, tại Mít-pa và những người Can-đê, những chiến binh, bấy giờ đang ở đó, Gít-ma-ên cũng giết luôn.

4Ngày thứ hai sau khi ông Gơ-đan-gia bị giết mà chưa ai hay, 5thì có đoàn người từ Si-khem, Si-lô và Sa-ma-ri đến, gồm tám mươi người, râu cạo nhẵn, quần áo xé rách, mình đầy vết rạch, tay mang lễ phẩm và hương thơm đến nhà ĐỨC CHÚA. 6Gít-ma-ên con Nơ-than-gia từMít-pa ra đón họ, vừa đi vừa khóc. Gặp họ rồi, ông ta nói với họ : "Các ông hãy vào gặp ông Gơ-đan-gia con ông A-khi-cam ." 7Nhưng khi họ vào đến giữa thành, thì Gít-ma-ên con Nơ-than-gia cùng những người đi theo, đã giết cả bọn, rồi quăng xác vào giữa hầm nước. 8Nhưng trong số những người ấy, có mười người nói với Gít-ma-ên : "Đừng giết chúng tôi, vì chúng tôi có những kho dự trữ lúa mì, lúa mạch, dầu và mật giấu trong cánh đồng. Thế là ông ấy thôi không giết họ cùng với các anh em của họ. 9Còn cái hầm nước, nơi Gít-ma-ên đã quăng xác những người bị ông sát hại, chính là hầm nước lớn vua A-xa đã làm để chống lại Ba-sa, vua Ít-ra-en ; Gít-ma-ên con Nơ-than-gia đã ném xác các nạn nhân xuống đầy hầm đó. 10Rồi Gít-ma-ên đã bắt tất cả số người còn lại trong dân ở Mít-pa làm tù binh : các con gái của vua và tất cả dân còn lại ở Mít-pa, thuộc quyền ông Gơ-đan-gia con ông A-khi-cam, người được quan chỉ huy thị vệ Nơ-vu-dác-a-đan, đặt lên trông coi ; Gít-ma-ên con Nơ-than-gia đã bắt họ làm tù binh và lên đường sang chỗ dân Am-mon.

11Khi Giô-kha-nan con ông Ca-rê-ác và toàn thể các vị chỉ huy quân đội đang ở với ông, nghe biết mọi tai hoạ Gít-ma-ên con Nơ-than-gia đã gây ra, 12ông đem tất cả quân của mình đi giao chiến với Gít-ma-ên con Nơ-than-gia. Họ gặp Gít-ma-ên tại Hồ lớn ở Ghíp-ôn. 13Khi thấy ông Giô-kha-nan con ông Ca-rê-ác và toàn thể các vị chỉ huy quân đội đang ở với ông, toàn dân ởbên Gít-ma-ên mừng rỡ. 14Toàn dân đã bị Gít-ma-ên bắt đi khỏi Mít-pa làm tù binh, liền quay ngược lại, đi về phía ông Giô-kha-nan con ông Ca-rê-ác. 15Còn Gít-ma-ên con Nơ-than-gia cùng với tám người đã thoát khỏi tay ông Giô-kha-nan thì sang chỗdân Am-mon. 16Bấy giờ, ông Giô-kha-nan con ông Ca-rê-ác cùng với toàn thể các vị chỉ huy quân đội đang ở với ông, đem tất cả những người còn lại trong dân đã bị Gít-ma-ên con Nơ-than-gia bắt đi khỏi Mít-pa làm tù binh, sau khi ông ta đã giết ông Gơ-đan-gia con ông A-khi-cam. Họlà đám đàn ông chiến binh, đàn bà, con trẻ cũng như các quan thái giám đã được đưa từ Ghíp-ôn về. 17Họ lên đường và dừng lại ởBi-ghe-rút Kim-ham gần Bê-lem, rồi đi đến Ai-cập để 18tránh quân Can-đê. Họ sợ những người này, vì Gít-ma-ên con Nơ-than-gia đã giết ông Gơ-đan-gia con ông A-khi-cam, người đã được vua Ba-by-lon đặt lên trông coi cảxứ.


42 1Vậy toàn thể các vị chỉ huy quân đội, cũng như ông Giô-kha-nan con ông Ca-rê-ác và ông Giơ-dan-gia con ông Hô-sa-gia cùng toàn dân từ người nhỏ đến người lớn tới 2thưa với ngôn sứ Giê-rê-mi-a : "Ước chi lời thỉnh cầu của chúng tôi được ông chấp nhận ! Xin ông cầu cùng ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của ông, cho chúng tôi và cho tất cả những người còn lại đây, bởi vì chúng tôi chỉ còn lại một số rất ít, chứkhông còn nhiều nữa, như chính mắt ông đang chứng kiến. 3Ước gì ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của ông, chỉ cho chúng tôi con đường phải đi và những việc phải làm !" 4Ngôn sứ Giê-rê-mi-a trả lời họ : "Tôi đã nghe thấy rồi. Này tôi sẽ cầu cùng ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh em, như lời anh em xin, và mọi điều ĐỨC CHÚA đáp lại, tôi sẽ cho anh em biết, không giữ lại một điều nào cả !" 5Họ lại thưa với ông Giê-rê-mi-a : "Có ĐỨC CHÚA chân thật và trung tín làm chứng cho chúng tôi, nếu chúng tôi không thi hành đúng như mọi điều ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của ông, gửi đến cho ông để ông nói cho chúng tôi. 6Dầu thích hay không, chúng tôi cũng sẽ vâng nghe tiếng ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa chúng tôi, là Đấng chúng tôi cửông đến. Như vậy chúng tôi sẽ được hạnh phúc vì đã vâng nghe tiếng ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa chúng tôi.

7Hết mười ngày, có lời ĐỨC CHÚA phán với ông Giê-rê-mi-a. 8Bấy giờ,ông cho gọi ông Giô-kha-nan con ông Ca-rê-ác và toàn thể các vị chỉ huy quân đội đang ở với ông cũng như toàn dân từ người nhỏ đến người lớn. 9Ông bảo họ : "ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa Ít-ra-en là Đấng anh em đã cử tôi đến để dâng lời cầu khẩn của anh em lên trước nhan Người ; Người phán như sau : 10Nếu các ngươi nhất định ở lại xứ này, thì Ta sẽ xây các ngươi chứ không phá, sẽ trồng chứ không nhổ, bởi vì Ta hối tiếc về tai hoạ Ta đã giáng cho các ngươi. 11Đừng sợvua Ba-by-lon như các ngươi đang sợ ; đừng sợ nó - sấm ngôn của ĐỨC CHÚA - bởi vì chính Ta ở với các ngươi để cứu độ các ngươi, để giải thoát các ngươi khỏi tay nó. 12Ta sẽ cho các ngươi gặp được lòng thương xót và khiến nó thương xót các ngươi và cho các ngươi trở về đất nước các ngươi. 13Còn nếu các ngươi bảo : "Chúng tôi sẽ không ở lại xứ này", không chịu vâng nghe tiếng ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của các ngươi, 14nếu các ngươi bảo : "Không ! Chính Ai-cập mới là nơi chúng tôi đến, ở đó chúng tôi sẽ chẳng còn thấy chiến tranh, không còn phải nghe tiếng kèn thúc quân nữa, chẳng còn lo thiếu thốn bánh ăn : chính đó mới là nơi chúng tôi cư ngụ", 15thì, hãy nghe lời ĐỨC CHÚA, hỡi những người Giu-đa còn sót lại : ĐỨC CHÚA các đạo binh, Thiên Chúa Ít-ra-en, phán thế này : Nếu các ngươi cứ nhất định lên đường đi tới Ai-cập và trú ngụ tại đó, 16thì lưỡi gươm các ngươi vẫn sợ sẽ đón chờ các ngươi ở đó, trên đất Ai-cập, và nạn đói các ngươi vẫn ái ngại sẽ theo sát các ngươi ở đó, bên Ai-cập : chính tại đó, các ngươi sẽ phải chết ! 17Tất cả những người cứ nhất định lên đường đi tới Ai-cập và trú ngụ tại đó, sẽ phải chết vì gươm đao, đói kém và ôn dịch : sẽ chẳng có người nào trong bọn chúng còn sống sót hoặc thoát khỏi nạn đói mà chính Ta cho ập xuống trên chúng ! 18Quả thật,ĐỨC CHÚA các đạo binh, Thiên Chúa Ít-ra-en, phán thế này : Cũng như Ta đã nổi cơn lôi đình thịnh nộ với dân cư Giê-ru-sa-lem thế nào, thì Ta cũng nổi cơn thịnh nộ với các ngươi như thế, nếu các ngươi sang Ai-cập. Các ngươi sẽ trở nên lời nguyền rủa, nên đồ kinh tởm, nên lời chúc dữ, nên trò ô nhục, và sẽ không còn nhìn thấy chốn này nữa. 19Hỡi những người Giu-đa còn sót lại, ĐỨC CHÚA đã phán về anh em như sau : "Các ngươi đừng đến Ai-cập ." Xin anh em biết rõ cho rằng hôm nay tôi đã thông báo cho anh em : 20Anh em đã lầm lạc, khi cử tôi đến với ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh em, và bảo : "Xin ông cầu cùng ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của chúng tôi, giúp chúng tôi. Và ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của chúng tôi, phán thế nào, ông cứ thông báo lại cho chúng tôi như vậy ; chúng tôi xin thi hành ." 21Ngay hôm nay, tôi thông báo cho anh em, nhưng anh em đã chẳng vâng nghe tiếng ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh em, chẳng theo những điều Người đã sai tôi đến nói với anh em. 22Vậy, xin anh em biết rõ cho là : anh em sẽ phải chết vì gươm đao, đói kém và ôn dịch tại nơi anh em thích đến trú ngụ ."


43 1Sau khi ông Giê-rê-mi-a nói với toàn dân tất cả những lời mà ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của họ, đã tuyên phán, tất cả những lời mà ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của họ, sai ông đến nói với họ, 2thì ông A-dác-gia con ông Hô-sa-gia, ông Giô-kha-nan con ông Ca-rê-ác và tất cả những con người ngạo mạn ấy liền nói với ông Giê-rê-mi-a : "Ông chỉ nói toàn điều dối trá : ĐỨC CHÚAđâu có sai ông đến nói với chúng tôi : 'Đừng đến Ai-cập mà trú ngụ !' 3Nhưng chính Ba-rúc, con ông Nê-ri-gia, đã xúi ông chống lại chúng tôi để nộp chúng tôi vào tay quân Can-đê cho chúng tôi bị giết và bị bắt đi đày sang Ba-by-lon ."

4Thế là ông Giô-kha-nan con ông Ca-rê-ác và toàn thể các vị chỉ huy quân đội cũng nhưtoàn dân đã không chịu vâng nghe tiếng ĐỨC CHÚA bảo ở lại xứ Giu-đa. 5Ông Giô-kha-nan con ông Ca-rê-ác và toàn thể các vị chỉ huy quân đội đã đem tất cả những người Giu-đa còn sót lại, những người đã trở về đất Giu-đa từ khắp mọi dân họ bị xua đến, 6đó là đàn ông, đàn bà, con trẻ, các con gái của vua và mọi người mà Nơ-vu-dác-a-đan đã giao phó cho ông Gơ-đan-gia con ông A-khi-cam cháu ông Sa-phan, kể cả ngôn sứ Giê-rê-mi-a lẫn ông Ba-rúc con ông Nê-ri-gia. 7Vậy họ đã sang đến Ai-cập bởi vì họ không vâng nghe tiếng ĐỨC CHÚA. Họ đến tận Tác-pan-khết. Ông Giê-rê-mi-a báo tin Na-bu-cô-đô-nô-xo xâm lăng Ai-cập

8Bấy giờcó lời ĐỨC CHÚA phán với ông Giê-rê-mi-a ở Tác-pan-khết rằng : 9Ngươi hãy bê những tảng đá lớn và trước mắt những người Giu-đa, ngươi hãy vùi xuống nền đất pha vữa ở cửa đền Pha-ra-ô tại Tác-pan-khết. 10Rồi ngươi hãy nói với chúng : "ĐỨC CHÚA các đạo binh, Thiên Chúa Ít-ra-en, phán như sau : Này, Ta sẽ cho vời Na-bu-cô-đô-nô-xo, vua Ba-by-lon, tôi tớ của Ta đến ; Ta sẽ đặt ngai vàng của nó bên trên những tảng đá Ta đã vùi đi, và nó sẽ giương lều trên những tảng đá ấy. 11Nó sẽ đến đánh phá đất Ai-cập :

Kẻnào phải chết thì chết !

Kẻnào phải đi đày thì đi đày !

Kẻnào bị gươm đâm thì bị gươm đâm !

12Nó sẽ châm lửa đốt các đền thờ thần Ai-cập ; nó sẽ thiêu huỷ và đưa chúng đi đày, nó sẽ quấn lấy đất Ai-cập giống như người mục tử lấy áo mà quấn vào mình, rồi nó sẽra khỏi đó bình an. 13Nó sẽ đập nát các trụ đá của Bết Se-mét trong xứ Ai-cập và thiêu huỷ các đền thờ thần Ai-cập.


44 1Có lời phán với ông Giê-rê-mi-a về tất cả những người Giu-đa đang cư ngụ trên đất Ai-cập,đang cư ngụ ở Mích-đôn, ở Tác-pan-khết, ở Nốp và trên đất Pát-rốt.

2ĐỨC CHÚA các đạo binh, Thiên Chúa Ít-ra-en, phán thế này : Các ngươi đã chứng kiến mọi tai hoạ Ta giáng xuống Giê-ru-sa-lem và tất cả các thành Giu-đa : Này, các thành ấy hiện vẫn còn hoang tàn, không ai cư ngụ. 3Chính vì những điều gian ác chúng đã làm để chọc giận Ta, là đi dâng hương và phụng thờ các thần khác mà chính chúng cũng như các ngươi và cha ông các ngươi đã không biết. 4Ta đã không ngừng sai đến với các ngươi tất cả các tôi tớ Ta là các ngôn sứ để nói rằng : "Chớ làm điều ghê tởm mà Ta ghét ấy !" 5Nhưng chúng chẳng thèm nghe, chẳng thèm lắng tai và từ bỏ điều gian ác của mình mà trở lại, là thôi không dâng hương cho các thần khác nữa. 6Vì thế,Ta đã nổi cơn lôi đình thịnh nộ đốt cháy các thành Giu-đa và các đường phốGiê-ru-sa-lem ; những nơi ấy đã nên chốn hoang tàn đổ nát như thấy ngày nay. 7Giờ đây, ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa các đạo binh, Thiên Chúa Ít-ra-en, phán thế này : Tại sao các ngươi lại gây cho mình một tai hoạ lớn lao như thế, là diệt hết đàn ông, đàn bà, trẻ con và hài nhi khỏi Giu-đa, không để sót lại một người nào ? 8Các ngươi chọc giận Ta bằng những việc tay các ngươi làm, là dâng hương cho các thần khác trên đất Ai-cập, nơi các ngươi đến trú ngụ, khiến các ngươi phải bị tận diệt và trở nên lời chúc dữ, nên trò ô nhục cho mọi dân tộc trên cõi đất. 9Chẳng lẽ các ngươi đã quên mất những điều gian ác của cha ông các ngươi, những điều gian ác của các vua Giu-đa, những điều gian ác của vợ các vua ấy, những điều gian ác của các ngươi, những điều gian ác của vợ các ngươi mà tất cả chúng đã làm trong đất Giu-đa và trên các đường phố Giê-ru-sa-lem rồi sao ? 10Cho đến ngày nay, chúng không chút hối hận, không sợ hãi, cũng chẳng sống theo Lề Luật và các thánh chỉ mà Ta đã đưa ra trước mặt các ngươi, và trước mặt cha ông các ngươi. 11Vì thế ĐỨC CHÚA các đạo binh, Thiên Chúa Ít-ra-en, phán như sau : Này Ta sắp quay mặt mà giáng hoạ trên các ngươi, và tiêu diệt toàn thể Giu-đa. 12Ta sẽ đem đi những người Giu-đa còn sót lại, những kẻ đã lên đường sang Ai-cập và trú ngụ tại đó ; tất cả sẽ bị tận diệt trên đất Ai-cập, và sẽ ngã gục vì gươm đao, sẽ bị tận diệt vì đói kém ; từ bé chí lớn, tất cả sẽ phải chết vì gươm đao, đói kém, sẽ nên lời nguyền rủa, nên đồ kinh tởm, nên lời chúc dữ và trò ô nhục. 13Ta sẽtrừng phạt dân cư ở đất Ai-cập, như đã trừng phạt Giê-ru-sa-lem, bằng gươm đao,đói kém và ôn dịch. 14Trong số những người Giu-đa còn sót lại đã đến đất Ai-cập và trú ngụ tại đó, sẽ chẳng có ai thoát thân hoặc sống sót mà trở về đất Giu-đa, nơi chúng rất ao ước được trở về cư ngụ. Thật vậy, chúng sẽ chẳng được trở về, trừ vài người thoát thân.

15Bấy giờ,tất cả những người biết là vợ mình đã dâng hương cho các thần khác và tất cảcác phụ nữ hiện diện - đông như một đại hội - cũng như toàn dân đang cư ngụtrên đất Ai-cập, ở Pát-rốt, đã đáp lại ông Giê-rê-mi-a rằng : 16"Điều ông vừa nói với chúng tôi nhân danh ĐỨC CHÚA, chúng tôi cũng chẳng có nghe ! 17Chúng tôi cứ làm mọi điều miệng chúng tôi đã nói ra, là dâng hương kính Thiên Nữ Hoàng và làm các lễ tưới kính thần ấy, như chúng tôi, cha ông chúng tôi, các vua của chúng tôi, các thủlãnh của chúng tôi đã làm trong các thành Giu-đa và trên các đường phốGiê-ru-sa-lem : bấy giờ chúng tôi sẽ có dư đầy bánh ăn, sẽ được hạnh phúc và chẳng còn gặp phải tai hoạ nào. 18Từ khi thôi không dâng hương kính Thiên Nữ Hoàng và không làm các lễ tưới kính thần ấy nữa, chúng tôi thiếu thốn đủ thứ và bị tận diệt vì gươm đao đói kém !" 19Các phụnữ lại nói thêm : "Khi chúng tôi dâng hương kính Thiên Nữ Hoàng và làm các lễ tưới kính thần ấy, phải chăng chồng chúng tôi không biết là chúng tôi làm những chiếc bánh tượng trưng thần ấy và làm các lễ tưới kính thần ấy ?"

20Nhưng ông Giê-rê-mi-a nói với toàn dân, với đàn ông, đàn bà, những người đã trả lời ông ; ông nói : 21"Phải chăng hương mà các người, cha ông các người, các vua và thủ lãnh của các người, cũng như dân trong xứ đã dâng trong các thành Giu-đa và trên các đường phố Giê-ru-sa-lem, ĐỨC CHÚA lại không nhớ và không lưu tâm đến tất cả hay sao ? 22ĐỨC CHÚA không còn chịu được nữa các hành vi gian ác của các người, các điều ghê tởm các người đã làm : vì thế xứ sở các người sẽ nên đồ ghê tởm, nên lời chúc dữ,nên chốn hoang tàn không ai cư ngụ, như thấy hiện nay. 23Chính vì các người đã dâng hương, đã đắc tội với ĐỨC CHÚA, đã không vâng nghe tiếng ĐỨC CHÚA, lại không sống theo Lề Luật, các thánh chỉ và các mệnh lệnh của Người ; bởi vậy các người gặp phải tai hoạ như thấy ngày nay ."

24Rồi ông Giê-rê-mi-a nói với toàn dân, nhất là với tất cả các phụ nữ : "Hãy nghe lời ĐỨC CHÚA, hỡi toàn thể Giu-đa đang ở đất Ai-cập : 25ĐỨC CHÚA các đạo binh, Thiên Chúa Ít-ra-en, phán thế này : Các ngươi cùng với vợcác ngươi, miệng đã nói, tay đã làm. Các ngươi đã nói : Chúng tôi cứ thực hiện những lời chúng tôi đã khấn hứa là dâng hương cho Thiên Nữ Hoàng và làm các lễtưới kính thần ấy. Hãy cứ đi mà chu toàn những lời các người đã khấn hứa. 26Nhưng hãy nghe lời ĐỨC CHÚA, hỡi toàn thể Giu-đa đang cư ngụ ở đất Ai-cập : Này Ta lấy chính Danh vĩ đại của Ta mà thề, ĐỨC CHÚA phán. Danh Ta sẽ không còn được bất cứ người Giu-đa nào kêu cầu nữa ; trên toàn cõi Ai-cập, sẽ không còn ai nói "Có Chúa Thượng là ĐỨC CHÚA hằng sống ." 27Này Ta sẽ canh chừng để giáng hoạ chứ không giáng phúc cho chúng ; tất cả mọi người Giu-đa đang ở đất Ai-cập sẽ phải chết vì gươm đao và đói kém cho đến khi chúng bị tiêu diệt hoàn toàn. 28Nhưng chỉ có mấy người, một số rất ít, thoát khỏi gươm đao, sẽ rời bỏ đất Ai-cập mà trở về đất Giu-đa. Bấy giờ, tất cả những người Giu-đa còn sót lại, những người đã sang đất Ai-cập và trú ngụ tại đó, sẽ nhận biết : lời của Ta hay lời của chúng sẽ ứng nghiệm ."

29Đây sẽ là dấu hiệu cho các ngươi - sấm ngôn của ĐỨC CHÚA - khi Ta đích thân viếng thăm các ngươi ở nơi này, để các ngươi biết rằng các lời Ta lên án các ngươi sẽ được thực hiện, là giáng hoạ cho các ngươi. 30ĐỨC CHÚA phán như sau : Này, Ta sắp trao Pha-ra-ô Khóp-ra, vua Ai-cập, vào tay kẻ thù của nó, vào tay những kẻ tìm hại mạng sống nó, cũng như Ta đã trao Xít-ki-gia-hu, vua Giu-đa, vào tay Na-bu-cô-đô-nô-xo, vua Ba-by-lon, là kẻ thù của nó và là kẻ tìm hại mạng sống nó ."


45 1Có lời ngôn sứ Giê-rê-mi-a nói với ông Ba-rúc, con ông Nê-ri-gia, khi ông này viết vào một cuốn sách, những lời trên, do ngôn sứ Giê-rê-mi-a đọc cho, năm thứ tư triều Giô-gia-kim, con vua Giơ-hô-si-gia, làm vua Giu-đa. 2ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa Ít-ra-en, phán về anh thế này, hỡi Ba-rúc. 3Anh đã nói : "Khốn thân tôi, vì ĐỨC CHÚA đã chất thêm buồn sầu lên nỗi đau khổ của tôi. Tôi kiệt lực vì than vãn, tôi chẳng tìm được sự an nghỉ !" 4Anh hãy thưa với Người như sau : ĐỨC CHÚA phán : Này, cái gì Ta đã xây, chính Ta sẽphá, và cái gì Ta đã trồng, chính Ta sẽ nhổ, và điều đó áp dụng cho toàn cõi đất ! 5Còn ngươi, ngươi cứ đòi những điều to tát ; thôi, đừng đòi nữa, vì này Ta sắp giáng tai hoạ xuống trên mọi xác phàm, - sấm ngôn của ĐỨC CHÚA. Về phần ngươi, bất cứ nơi nào ngươi đến, ít ra Ta cũng cho ngươi được an toàn tính mạng ."


46 1Có lời ĐỨC CHÚA phán với ngôn sứ Giê-rê-mi-a để lên án các dân tộc.

2VềAi-cập.

Chống lại đạo binh của Pha-ra-ô Nơ-khô, vua Ai-cập, đóng tại bờ sông Êu-phơ-rát ở Các-cơ-mít. Pha-ra-ô Nơ-khôđã bị Na-bu-cô-đô-nô-xo, vua Ba-by-lon, đánh bại vào năm thứ tư đời Giơ-hô-gia-kim, con Giô-si-gia, vua Giu-đa.

3 Hãy chuẩn bị mang khiên thuẫn, mang lá chắn

mà xông ra chiến địa !

4 Kỵbinh hỡi, nào thắng ngựa, lên yên,

nhập hàng ngũ, đội mũ chiến lên đầu ;

lau chùi giáo mác cho sạch bóng,

rồi mặc áo giáp vào.

5 Mà sao tôi lại thấy chúng sợ hãi rút lui ?

Dũng sĩ của chúng bị đánh tơi bời,

trốn chạy tứ tán, không dám quay nhìn lại.

Tứphía kinh hoàng, sấm ngôn của ĐỨC CHÚA !

6 Người nhanh chân chẳng sao chạy trốn.

Cả người hùng cũng không thể thoát thân.

Tại phương Bắc, trên bờ sông Êu-phơ-rát, chúng lảo đảo té nhào.

7 Kẻnào đó tiến lên tựa sông Nin,

nhưnhững dòng sông nước cuồn cuộn chảy ?

8 Đó là Ai-cập tiến lên tựa sông Nin,

nhưnhững dòng sông nước cuồn cuộn chảy.

Ai-cập nói : "Ta sẽ tiến lên bao trùm mặt đất,

phá huỷ thành thị, tiêu diệt các cư dân.

9 Này chiến mã, tiến lên nào,

chiến xa ơi, hãy cuồng nộ lăn bánh ;

hãy đem quân xuất trận, hỡi tướng dũng binh hùng,

nào người Cút, người Pút mang khiên mộc,

người Lút cầm cung và giương nỏ ."

10 Ngàyấy là ngày của Chúa Thượng, ĐỨC CHÚA các đạo binh,

ngày báo oán trị tội các đối phương của Người.

Gươm sẽ ăn no thoả, kiếm uống máu say sưa,

vì đó là hy lễ dâng Chúa Thượng, ĐỨC CHÚA các đạo binh,

tại đất Bắc, trên bờ sông Êu-phơ-rát.

11 Hãy lên Ga-la-át lấy dầu thoa, hỡi trinh nữ con gái Ai-cập !

Ngươi có lấy thuốc nhiều cũng vô ích,

vết thương của ngươi sẽ chẳng lành !

12 Các nước đã nghe biết nỗi ô nhục của ngươi ;

tiếng ngươi kêu la vang rền trái đất ;

vì người hùng lảo đảo vấp phải người hùng,

cảhai cùng té nhào một lúc.

13Đây là lời ĐỨC CHÚA phán với ngôn sứ Giê-rê-mi-a, khi Na-bu-cô-đô-nô-xo, vua Ba-by-lon, đánh nước Ai-cập.

14 Hãy loan báo ở Ai-cập, hãy công bố tại Mích-đôn,

hãy công bố ở Nốp và Tác-pan-khết

rằng : Hãy nhập ngũ, hãy chuẩn bị sẵn sàng

vì gươm đang chém giết chung quanh ngươi.

15 Tại sao bò tót lại bị lật nhào ? Tại sao nó không chống cự nổi ?

Vì ĐỨC CHÚA đã xô đẩy nó.

16 Đức Chúa làm cho nhiều người lảo đảo,

kẻnày ngã xuống đè lên kẻ kia.

Họnói : "Hãy chỗi dậy, nào ta quay về với dân ta

và trở về sinh quán, để thoát khỏi lưỡi gươm giết người ."

17 Họ đặt tên cho Pha-ra-ô, vua Ai-cập,

là "Náo động ồn ào, bỏ lỡ dịp may ."

18 Đây là lời sấm của Đức Vua,

danh Người là ĐỨC CHÚA các đạo binh :

Ta lấy mạng sống Ta mà thề !

Nhưnúi Ta-bo nằm giữa các ngọn núi,

nhưnúi Các-men nhô ra vùng biển,

quân xâm lăng cũng sẽ đến như vậy !

19 Hỡi toàn thể dân cư Ai-cập, hãy lo khăn gói mà đi đày,

vì Nốp sẽ nên mối kinh hoàng sợ hãi,

sẽtrở thành hoang phế, vắng bóng cư dân.

20 Ai-cập là con bò tơ xinh đẹp,

bịruồi trâu từ phương Bắc đến đậu trên mình.

21 Ởgiữa nó, bọn lính đánh thuê

giống như đàn bò tơ được nuôi cho béo mập,

cảchúng nữa cũng quay lưng,

cùng nhau chạy trốn, không chống cự lại.

Quảthật, ngày nguy nan của chúng,

thời chúng bị trừng phạt đến nơi rồi !

22 Tiếng nó tựa như tiếng rít của con rắn bò đi,

khi quân địch đem binh hùng kéo đến ;

chúng mang rìu xông đánh như những tiều phu.

23 Chúng chặt phá khu rừng của nó

-sấm ngôn của ĐỨC CHÚA - dù khu rừng đó không ai vào được.

Chúng đông hơn châu chấu cào cào, chẳng có ai đếm nổi.

24 Toàn thể dân cư Ai-cập phải xấu hổ nhục nhằn,

nó bị nộp vào tay một dân tộc phương Bắc.

25ĐỨC CHÚA các đạo binh, Thiên Chúa của Ít-ra-en, đã phán : "Này Ta sắp trừng trịthần A-môn thành Nô, Pha-ra-ô và Ai-cập, các thần và các vua Ai-cập, Pha-ra-ô và những kẻ đặt tin tưởng vào nó. 26Ta sẽ nộp chúng vào tay những kẻ tìm hại mạng sống chúng, vào tay Na-bu-cô-đô-nô-xo, vua Ba-by-lon, vào tay đám bầy tôi của vua ấy. Nhưng sau đó, xứ Ai-cập lại có dân đến ở như những ngày xa xưa - sấm ngôn của ĐỨC CHÚA ."

27 Còn ngươi, hỡi Gia-cóp, tôi tớ của Ta, đừng sợ hãi,

hỡi Ít-ra-en, chớ khiếp kinh,

vì này đây Ta sẽ cứu ngươi khỏi các miền xa xôi hẻo lánh,

sẽcứu dòng dõi ngươi khỏi đất lưu đày.

Gia-cóp sẽ trở về lại, sẽ được hưởng bình an và sống an toàn,

không bị ai làm cho sợ hãi.

28 Còn ngươi, hỡi Gia-cóp, tôi tớ của Ta, đừng sợ hãi,

-sấm ngôn của ĐỨC CHÚA - vì Ta ở với ngươi.

Ta sẽ lên án tiêu diệt mọi dân nước

là những nơi Ta đã xua ngươi tới ở ;

nhưng Ta sẽ không lên án tiêu diệt ngươi.

Tuy nhiên, Ta sẽ sửa trị ngươi theo lẽ công bình,

không để cho ngươi thoát khỏi hình phạt.


47 1Có lời ĐỨC CHÚA phán với ngôn sứ Giê-rê-mi-a về người Phi-li-tinh trước khi Pha-ra-ôđánh Ga-da.

2 ĐỨC CHÚA phán thế này :

Này đây nước dâng lên từ phương Bắc,

biến thành thác lũ chảy lan tràn,

tràn ngập khắp xứ sở và mọi vật trong đó,

tràn ngập cả thành thị lẫn cư dân.

Thiên hạ kêu la inh ỏi, mọi cư dân trong xứ đều khóc rú lên.

3 Tiếng vó ngựa lộp cộp, tiếng chiến xa vang rền,

tiếng bánh xe ầm ĩ, khiến người cha, hai tay bủn rủn,

chẳng còn màng đến con.

4 Bởi vì Ngày ấy đến tiêu diệt mọi người Phi-li-tinh,

khiến cả Tia lẫn Xi-đôn

không còn sót lại ai để tiếp cứu.

Phải,ĐỨC CHÚA tiêu diệt người Phi-li-tinh,

là cư dân đảo Cáp-to còn sót lại.

5 Ga-da đã cạo đầu xuống tóc, Át-cơ-lôn cũng bị tiêu tan.

Này ngươi, hỡi phần dân còn lại

đang sống trong thung lũng của chúng,

cho đến bao giờ ngươi sẽ rạch mình ?

6 Ôi, gươm của ĐỨC CHÚA,

ngươi không được nghỉ ngơi mãi đến bao giờ ?

Hãy lại rút vào bao, ở yên, ngưng lại !

7 Ngươi nghỉ sao được, khi ĐỨC CHÚA còn ra lệnh truyền ?

Át-cơ-lôn và vùng duyên hải, đó là nơi Người đã định cho nó.


48 1VềMô-áp. ĐỨC CHÚA các đạo binh, Thiên Chúa của Ít-ra-en, phán thế này :

Khốn cho Nơ-vô, vì nó đã bị phá tan !

Kia-gia-tha-gim phải hổ ngươi, vì đã bị chiếm đóng,

thành kiên cố phải mất mặt, vì đã bị phá huỷ.

2 Niềm kiêu hãnh của Mô-áp, nay còn đâu !

ỞKhét-bôn, người ta mưu toan gây tai hoạ cho nó :

"Nào ta hãy loại nó ra khỏi các dân nước !"

CảMát-mên nữa, ngươi cũng sẽ bị tiêu vong,

bịlưỡi gươm đuổi theo sát gót.

3 TừKhô-rô-na-gim dội về tiếng la ó : "Tàn phá, đại hoạ !"

4 Mô-áp bị phá huỷ, trẻ em khắp vùng lên tiếng kêu la.

5 Phải, tại đèo Lu-khít, thiên hạ vừa leo vừa nức nở ;

nơi dốc Khô-rô-na-gim, quân địch nghe tiếng kêu la bại trận :

6 "Trốn đi, liệu mà thoát thân !

Hãy bắt chước lừa hoang trong sa mạc !"

7 Vì ngươi đặt tin tưởng vào các việc làm và kho báu của ngươi,

nên cả ngươi nữa, ngươi cũng sẽ bị chiếm đóng.

Thần Cơ-mốt sẽ đi đày, cùng với hàng tư tế và thủ lãnh của nó.

8 Kẻtàn phá sẽ vào hết mọi thành,

và không thành nào thoát khỏi.

Thung lũng sẽ tiêu tan, đồng bằng cũng bị phá huỷ,

nhưlời ĐỨC CHÚA phán trước kia.

9 Hãy chắp cánh cho Mô-áp vì nó muốn bay ra.

Các thành của nó sẽ nên mối kinh tởm, ở đó chẳng còn ai cư ngụ.

10 (Khốn cho ai lơ là với công việc của ĐỨC CHÚA !

Khốn cho kẻ nào không chịu để cho gươm mình vấy máu !)

11 Từthuở thanh xuân, Mô-áp sống yên hàn,

nó nghỉ yên như rượu trên lớp cặn,

không bị rót từ bình này sang bình khác : nó không phải đi đày.

Cho nên, vị của nó còn nguyên, mùi của nó không thay đổi.

12Vì thế,sẽ đến ngày - sấm ngôn của ĐỨC CHÚA - Ta sai đến với nó những người chuyên chắt lọc. Họ sẽ lọc, sẽ đổ hết ra khỏi bình, rồi đập tan cả vò. 13Mô-áp sẽ phải xấu hổ vì thần Cơ-mốt cũng như nhà Ít-ra-en đã phải xấu hổ vì thần Bết Ên, một vị thần được nhà Ít-ra-en tin tưởng.

14 Sao các ngươi dám nói :

"Chúng ta là chiến sĩ, là dũng sĩ nơi sa trường" ?

15 Mô-áp đã bị phá tan.

Người ta tấn công các thành của nó,

các tinh binh trẻ phải vào lò sát sinh

-sấm ngôn của Đức Vua, ĐỨC CHÚA các đạo binh là danh Người.

16 Cảnh nguy nan của Mô-áp sắp xảy đến,

tai hoạ của nó phút giây đã gần kề.

17 Hãy chia buồn với nó,

hỡi mọi lân quốc láng giềng,

hỡi mọi người biết danh tiếng nó.

Hãy nói : "Sao cây trượng quyền uy,

cây gậy huy hoàng như thế mà lại bị bẻ gãy ?"

18 Hỡi dân cư ngụ ở Đi-vôn, hãy rời chỗ danh dự

xuống nơi khô cằn thiếu nước mà ngồi,

vì kẻ tàn phá Mô-áp đã tiến lên đánh ngươi

và huỷ diệt các thành trì của ngươi.

19 Đứng bên đường mà coi cho kỹ, hỡi dân cư A-rô-e :

với chàng thanh niên chạy trốn và cô thiếu nữ thoát nạn,

hãy hỏi rằng "việc gì đã xảy ra ?"

20 -"Mô-áp phải hổ ngươi, vì bị phá huỷ.

Nào khóc rú lên, kêu cứu đi !

Hãy công bố tại Ác-nôn rằng : Mô-áp đã bị tàn phá !"

21Án phạt đã giáng xuống vùng đồng bằng, xuống Khô-lôn, Gia-hát, Mê-pha-át, 22xuốngĐi-vôn, Nơ-vô, Bết Đíp-la-tha-gim, 23xuống Kia-gia-tha-gim, Bết Ga-mun, Bết Mơ-ôn, 24xuống Cơ-ri-giốt, Bót-ra và mọi thành thị xa gần xứ Mô-áp.

25 "Sừng của Mô-áp bị bẻ gãy, tay của nó bị nát tan !"

-Sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.

26Hãy cho Mô-áp uống say tuý luý, vì nó đã lên mày lên mặt với ĐỨC CHÚA. Ước gì nó ngã lăn xuống, ói mửa ra, để nó lại nên một trò cười ! 27Khi trước, Ít-ra-en đã chẳng nên trò cười cho ngươi sao ? Phải chăng người ta đã không gặp nó giữa quân trộm cướp, để mỗi lần nói đến nó, là ngươi phải lắc đầuđó sao ?

28 "Hỡi cư dân Mô-áp, hãy rời bỏ thị thành

mà sống chui rúc trong hốc đá.

Hãy giống như chim câu làm tổ nơi sườn núi, bên bờ vực thẳm ."

29 Chúng ta đã từng được nghe

vềthói kiêu căng của Mô-áp, một xứ rất mực kiêu kỳ,

vềthói tự mãn và tính ngông nghênh ngạo mạn

cũng như lòng tự cao của nó.

30 Ta biết - sấm ngôn của ĐỨC CHÚA -

tính nóng nảy, những lời khoác lác ba hoa,

cũng như các hành vi bất chính của nó.

31 Bởi thế, vì Mô-áp tôi khóc rú lên,

vì toàn thể Mô-áp tôi thảm thiết kêu la,

tôi rên siết cho người Kia Khe-rét.

32 Hỡi nho Xíp-ma, ta khóc ngươi hơn là khóc Gia-de.

Các nhánh của ngươi vượt qua biển cả, vươn tới tận Gia-de.

kẻtàn phá xông vào làm hại mùa hái nho hái trái.

33 Niềm vui sướng hân hoan

đã biến khỏi vườn cây, khỏi xứ Mô-áp.

Ta đã làm cho bồn nho cạn rượu ;

người đạp nho không còn đạp nho nữa,

và tiếng reo hò chẳng còn là tiếng hò reo !

34Tiếng kêu la của Khét-bôn vang đến En-a-lê, đến tận Gia-hát. Người ta lên tiếng kêu từ Xô-a đến Khô-rô-na-gim và Éc-lát Sơ-li-si-gia, vì ngay cả các dòng suối Nim-rim cũng trở thành nơi hoang vắng.

35Ta sẽ làm cho ở Mô-áp - sấm ngôn của ĐỨC CHÚA - không còn ai lên nơi cao đốt hương kính các thần của nó nữa.

36Bởi thế,vì Mô-áp tâm hồn tôi rung động như tiếng sáo ; vì người Kia Khe-rét tâm hồn tôi cũng rung động như tiếng sáo. Thế là chúng dày công ki cóp mà chẳng được hưởng dùng ! 37Phải, đầu nào cũng bị cạo trọc, chòm râu nào cũng bị xén, đôi tay nào cũng mang vết rạch, và lưng nào cũng quấn vải thộ 38Trên mọi sân thượng và công trường ở Mô-áp, đâu đâu cũng thấy cảnh tang tóc, vì Ta đã đập tan Mô-áp như chiếc bình không ai ưa nữa - sấm ngôn của ĐỨC CHÚA. 39Làm sao nó đã bị phá huỷ ? Khóc rú lên đi ! Làm sao Mô-áp đã quay lưng bỏ chạy cách nhục nhã ? Mô-áp đã trở nên trò cười và mối kinh hoàng cho mọi xứ lân bang.

40 Vì ĐỨC CHÚA phán như sau :

(Này, tựa như chim đại bàng,

nó bay lượn, cánh xoè trên Mô-áp.)

41 Thành thị bị chiếm giữ, pháo đài bị đánh bay.

(Ngàyấy, lòng dũng sĩ Mô-áp

sẽnhư dạ đàn bà đau quặn lúc sinh con.)

42 Mô-áp bị huỷ diệt, chẳng còn là một dân,

vì đã cả gan lên mặt với ĐỨC CHÚA.

43 Này kinh hoàng, hố sâu, dò lưới

đang sẵn chờ đợi ngươi, hỡi cư dân Mô-áp

-sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.

44 Kẻthoát nỗi kinh hoàng sẽ sa xuống hố sâu,

kẻngoi lên khỏi hố lại mắc phải lưới dò,

vì Ta sẽ giáng các tai hoạ này trên Mô-áp

vào năm chúng bị trừng phạt - sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.

45 Những người chạy trốn, sức lực suy tàn,

dừng chân lại dưới bóng Khét-bôn,

nhưng từ Khét-bôn phụt ra ngọn lửa,

và từ giữa Xi-khôn, bốc lên đám cháy

thiêu huỷ màng tang Mô-áp, cũng như sọ của đám hỗn quân.

46 Khốn cho ngươi, Mô-áp hỡi, dân Cơ-mốt mạt vận rồi !

Vì con trai ngươi bị người ta đày ải

và con gái ngươi cũng bị bắt đi đày.

47 Nhưng sau đó, Ta sẽ đổi vận mạng Mô-áp

-sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.

Lời tuyên án Mô-áp chấm dứt ở đây.


49 1 Vềcon cái Am-mon. ĐỨC CHÚA phán thế này :

Phải chăng Ít-ra-en không còn con cái nữa,

hay nó đã hết người nối nghiệp rồi ?

Vậy tại sao thần Min-côm lại thừa kế đất của Gát

và dân của thần đó lại đến cư ngụ trong các thành của Gát ?

2 Vì thế, này sẽ đến ngày - sấm ngôn của ĐỨC CHÚA -

Ta cho vang lên tiếng hò reo xung trận

tại Ráp-ba của con cái Am-mon.

Ráp-ba sẽ trở nên một phế tích hoang tàn,

các thành phụ thuộc sẽ bị lửa thiêu.

Rồi Ít-ra-en sẽ nhận lại gia nghiệp

của những kẻ được quyền thừa kế. ĐỨC CHÚA phán.

3 Khóc rú lên đi, hỡi Khét-bôn, vì thành Ai đã bị tàn phá.

Gào lên đi, quấn vải thô vào người, hỡi dân thành Ráp-ba,

khóc lên đi và rảo quanh tường luỹ,

vì cùng với tư tế, quan quyền,

Min-côm sẽ bị đày ải.

4 Làm sao ngươi có thể tự hào

vềcác thung lũng, về thung lũng phì nhiêu của ngươi,

hỡi cô gái phản bội ?

Ngươi tin tưởng vào các kho báu của mình

nên mới nói : "Ai sẽ đến đánh ta ?"

5 Này đây, từ tứ phía, Ta cho kinh hoàng ập xuống trên ngươi

-sấm ngôn của Chúa Thượng, ĐỨC CHÚA các đạo binh.

Các ngươi sẽ bị xua đuổi đi, mỗi người một ngả,

và sẽ chẳng còn ai quy tụ những người đã chạy trốn.

6 Nhưng sau đó, Ta sẽ đổi vận mạng

của con cái Am-mon - sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.

7 VềÊ-đôm.

ĐỨC CHÚA các đạo binh phán thế này :

ỞTê-man, phải chăng không còn khôn ngoan nữa,

bậc thông thái đã hết mưu trí sao ?

Chẳng lẽ họ đã mất khôn ngoan rồi ?

8 Chạy trốn đi, quay mặt đi, đào hố sâu mà ở,

hỡi cư dân thành Đơ-đan, vì Ta giáng hoạ xuống Ê-xau ;

đây là thời Ta trừng phạt nó.

9 Nếu thợ hái nho đến vườn nho của ngươi,

chúng sẽ không để sót trái nào ;

nếu ban đêm kẻ trộm đến, chúng sẽ tha hồ phá hoại.

10 Quảthật, chính Ta sẽ lột trần Ê-xau,

đểlộ những nơi nó ẩn núp,

như thế, nó sẽ không ẩn mình được nữa.

Dòng dõi nó đã bị tiêu diệt rồi,

anh em láng giềng nó cũng vậy, chẳng còn ai nữa hết.

11 Đểnhững trẻ mồ côi lại cho Ta, Ta sẽ nuôi dưỡng chúng ;

còn những ai goá bụa, cứ tin tưởng vào Ta !

12Quả vậy,ĐỨC CHÚA phán thế này : Ai không chấp nhận án phạt là uống chén ấy, sẽ cứ phải uống ; phần ngươi, chẳng lẽ ngươi lại thoát khỏi hình phạt ? Ngươi không thoát khỏi hình phạt đâu, ngươi sẽ phải uống ! 13Vì, Ta lấy chính danh Ta mà thề - sấm ngôn của ĐỨC CHÚA - : Bót-ra sẽ nên đồ kinh tởm, nên trò ô nhục, nên chốn điêu tàn, và nên lời chúc dữ ; tất cả các thành của nó sẽ nên chốn điêu tàn vạn cổ.

14 Tôi đã nghe một lời khuyên từ nơi ĐỨC CHÚA,

và một sứ giả đã được sai đến với chư dân :

"Tập trung lại ! Hãy xông vào đánh nó !

Nào đứng lên giao chiến !"

15 Vì này, Ta làm cho ngươi ra bé nhỏ giữa chư dân,

bịngười người khinh dể.

16 Thói tự cao tự đại,

lòng kiêu căng của ngươi đã lừa dối ngươi ;

ngươiở trong các hốc đá, ngươi chiếm giữ các đỉnh đồi !

Khi ngươi làm tổ trên cao tựa chim phượng hoàng,

thì từ đó, Ta lại hất ngươi xuống - sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.

17Ê-đôm sẽ nên đồ kinh tởm ; bất cứ ai qua lại gần đó cũng phải kinh ngạc và chê cười mọi thương tích của nó. 18Giống như cảnh tàn phá ởXơ-đôm, Gô-mô-ra và các vùng lân cận, ĐỨC CHÚA phán, sẽ không còn ai cư ngụ ở đó, chẳng còn người nào đến đó trú ngụ.

19 Này tựa con sư tử lên khỏi bụi rậm ở sông Gio-đan,

tiến về đồng cỏ luôn xanh tốt,

thì trong phút giây, Ta sẽ bắt chúng phải mau ra khỏi đó,

và đặt ở đó người được Ta tuyển chọn.

Vì nào có ai giống như Ta ? Ai có thể bắt Ta hầu toà ?

Có mục tử nào đứng vững được trước nhan Ta ?

20 Vì thế, hãy nghe đây kế hoạch

ĐỨC CHÚA đã mưu tính để lên án Ê-đôm,

cũng như những toan tính

Người đã dự định để lên án dân cư Tê-man.

Quảthật, cả chiên dê nhỏ nhất cũng sẽ bị lôi đi !

Quảthật, đồng cỏ của chúng cũng vì chúng mà phải kinh ngạc.

21 Tin chúng sụp đổ làm cõi đất chuyển rung,

tiếng kêu la vang dội đến Biển Sậy.

22 Này tựa chim phượng hoàng cất mình lên,

bay lượn và xoè cánh che Bót-ra,

lòng dũng sĩ Ê-đôm trong ngày ấy

cũng sẽ như dạ đàn bà đau quặn lúc sinh con.

23 Về Đa-mát.

Kha-mát và Ác-pát thẹn thùng, vì phải nghe một hung tín.

Chúng phải xao xuyến như biển động, không thể yên hàn.

24 Đa-mát suy nhược quay lưng trốn chạy,

nỗi kinh hoàng xâm chiếm nó, như người phụ nữ sắp sinh con.

25 Tại sao thành phố danh tiếng ấy, một đô thị làm cho Ta hoan hỷ

lại không bị bỏ rơi ?

26Vì thếcác thanh niên sẽ ngã gục trên các quảng trường, và tất cả các chiến binh sẽ phải tiêu vong trong ngày đó - sấm ngôn của ĐỨC CHÚA các đạo binh.

27 Ta sẽ châm lửa đốt tường luỹ Đa-mát,

lửa sẽ thiêu rụi các cung điện của Ben Ha-đát.

28VềKê-đa và về các vương quốc Kha-xo đã bị Na-bu-cô-đô-nô-xo, vua Ba-by-lon, đánh bại, ĐỨC CHÚA phán thế này :

Nào đứng dậy ! Tiến lên Kê-đa,

hãy huỷ diệt con cái dân Ke-đem.

29 Chớgì lều và chiên dê của chúng bị người ta lấy đi,

cả vải vóc và mọi đồ đạc của chúng cũng vậy ;

phải chi người ta bắt lạc đà của chúng đi,

và lớn tiếng hô chống lại chúng rằng : "Kinh hoàng tứ phía !"

30 Hỡi dân cư Kha-xo, trốn đi, lẩn cho mau, đào hố sâu mà ở,

-sấm ngôn của ĐỨC CHÚA -

bởi vì Na-bu-cô-đô-nô-xo, vua Ba-by-lon,

đã hoạch định một kế hoạch chống các ngươi :

31 "Nào đứng dậy, tiến lên đánh dân tộc hiền hoà

đang sống trong yên ổn - sấm ngôn của ĐỨC CHÚA -,

dân không cửa, không then, sống ở nơi riêng biệt.

32 Lạc đà của chúng sẽ thành mục tiêu cướp phá,

súc vật từng đàn nên miếng mồi ngon !"

Ta sẽ phân tán theo mọi chiều gió

những kẻ cạo tóc hai bên thái dương,

Ta sẽ giáng hoạ cho chúng từ mọi phía,

-sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.

33 Kha-xo sẽ trở thành sào huyệt cho loài lang sói,

sẽ ra hoang vu đến muôn đời, không còn ai cư ngụ ở đó,

chẳng còn người nào đến đó trú ngụ.

34Đây là lời ĐỨC CHÚA gửi cho ngôn sứ Giê-rê-mi-a liên quan đến Ê-lam, vào đầu triều đại Xít-ki-gia-hu, vua Giu-đa :

35 ĐỨC CHÚA các đạo binh phán thế này :

Này Ta sắp bẻ gãy cây cung của Ê-lam,

nguồn dũng lực của chúng.

36 Ta sẽ cho ập vào Ê-lam bốn luồng gió từ bốn phương trời.

Ta sắp phân tán chúng theo mọi chiều gió ấy ;

sẽ không còn một dân tộc nào,

mà người Ê-lam bị xua đuổi lại không đến.

37 Ta sẽ bắt dân Ê-lam phải run sợ trước mặt những kẻ thù,

và trước mặt những kẻ tìm hại mạng sống chúng.

Ta sẽ khiến tai ương, cơn lôi đình thịnh nộ của Ta

ập xuống trên chúng - sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.

Ta lại còn cho gươm đuổi theo cho đến khi Ta tận diệt chúng.

38 Rồi Ta sẽ đặt ngai vàng của Ta ở Ê-lam,

Ta sẽ diệt tận gốc vua và các thủ lãnh

-sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.

39Nhưng sau đó, Ta sẽ đổi vận mạng của Ê-lam - sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.


50 1Đây là lời ĐỨC CHÚA phán liên quan tới Ba-by-lon, đất người Can-đê, qua trung gian ngôn sứ Giê-rê-mi-a.

2 Hãy loan báo giữa chư dân và công bố,

nào phất cờ hiệu và công bố.

Đừng giấu giếm, nói lên đi : Ba-by-lon đã thất thủ,

Ben phải nhục nhã, Mơ-rô-đác tan tành.

(Các tượng thần của nó phải nhục nhã,

các đồ gớm ghiếc của nó bị tan tành.)

3 Vì từ phương Bắc, một dân nổi lên đánh nó ;

dânấy sẽ làm cho xứ sở của nó ra hoang tàn,

không còn ai cư ngụ ở đó, từ loài người cho đến loài vật

đều phải lẩn trốn, đều phải ra đi.

4 Trong những ngày ấy và vào lúc ấy - sấm ngôn của ĐỨC CHÚA -,

con cái Ít-ra-en sẽ đến cùng với con cái Giu-đa ;

chúng vừa đi vừa khóc

và tìm kiếm ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của chúng.

5 Chúng hỏi đường đi tới Xi-on, mặt hướng nhìn về đó :

"Nào ta gắn bó cùng ĐỨC CHÚA,

bằng giao ước muôn đời, không thể quên !"

6 Dân Ta là chiên cừu đi lạc, mục tử của chúng đã đánh lừa,

họ đưa chiên đi lòng vòng trên núi ;

chiên hết lên núi lại xuống đồi, quên đi mất cả ràn của chúng.

7 Mọi kẻ bắt gặp chúng đều xâu xé,

đối phương của chúng nói rằng :

"Ta đâu có lỗi chi, ấy chỉ vì chúng đắc tội với ĐỨC CHÚA,

xúc phạm tới nơi đức công chính ngự trị,

và phản lại niềm hy vọng của cha ông là chính ĐỨC CHÚA ."

8 Hãy trốn khỏi Ba-by-lon, ra khỏi đất người Can-đê ;

và nên như những con dê đầu đàn.

9 Vì này, để chống lại Ba-by-lon,

Ta sắp cho nổi lên từ đất phương Bắc,

một đoàn gồm các dân tộc hùng cường ;

chúng dàn hàng tiến công, từ phía đó, nó sẽ thất thủ.

Những mũi tên của chúng

nhưngười lính thiện xạ chẳng về không bao giờ.

10 Người Can-đê thành miếng mồi ngon

những người cướp phá nó được no thoả

-sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.

11 Thật vậy, các ngươi hãy vui mừng hoan hỷ,

hỡi những người cướp phá phần gia sản của Ta !

Thật vậy, các ngươi hãy tung tăng

nhưcừu non trong đồng cỏ,

hãy hí vang như ngựa giống !

12 Mẹcủa các ngươi rất đỗi nhục nhằn,

người sinh hạ các ngươi phải tủi hổ.

Này, nó sẽ đứng hạng chót giữa chư dân,

thành sa mạc, nên chốn cằn cỗi, hoang vu.

13 Vì ĐỨC CHÚA nổi giận mà nó không còn được ai đến ở,

tất cả nên như chốn hoang tàn ;

ai qua lại Ba-by-lon cũng phải kinh ngạc,

và cười chê mọi thương tích của nó.

14 Hãy dàn hàng vây đánh Ba-by-lon tứ phía,

hỡi tất cả các xạ thủ bắn cung,

hãy bắn vào nó, đừng tiếc tên, vì nó đã đắc tội với ĐỨC CHÚA.

15 Từbốn phía, hãy reo hò xung phong.

Nó giơ tay hàng, các cột trụ của nó sụp đổ,

các tường luỹ của nó bị phá tan.

Vì đó là việc báo oán của ĐỨC CHÚA !

Các ngươi hãy báo oán nó ! Hãy làm cho nó những gì nó đã làm !

16 Hãy loại khỏi Ba-by-lon người gieo giống

và kẻ cầm liềm vào thời gặt hái.

Đểthoát khỏi lưỡi gươm giết người,

ai nấy hãy trở về với dân mình,

ai nấy hãy trốn về quê hương xứ sở.

17 Ít-ra-en là con chiên lạc đàn, bị những con sư tử đuổi bắt.

Con đầu tiên ăn thịt nó là vua Át-sua ; rồi sau cùng, kẻ đập vỡ xương nó là Na-bu-cô-đô-nô-xo, vua Ba-by-lon.

18Vì thế,ĐỨC CHÚA các đạo binh, Thiên Chúa Ít-ra-en, phán như sau : Này Ta sắp trừng phạt vua Ba-by-lon và xứ sở của nó như Ta đã trừng phạt vua Át-sua.

19 Ta sẽ dẫn Ít-ra-en về đồng cỏ của nó,

đểnó được ăn cỏ ở Các-men và Ba-san,

trên núi Ép-ra-im và Ga-la-át, nó sẽ được thoả thuê.

20 Trong những ngày ấy và vào lúc ấy - sấm ngôn của ĐỨC CHÚA -

người ta sẽ tìm lỗi lầm của Ít-ra-en mà chẳng thấy,

sẽtìm tội lỗi của Giu-đa mà đâu có gặp,

bởi vì Ta đã thứ tha cho những người Ta còn để sót lại.

21 "Nào lên đất Mơ-ra-tha-gim,

hãy tiến lên đánh nó và dân cư Pơ-cốt :

tàn sát, tiêu diệt chúng cho đến người cuối cùng

-sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.

Hãy thi hành đúng mọi điều Ta đã truyền cho ngươi ."

22 Tiếng giao tranh vang ầm trong xứ ! Thật là đại hoạ !

23 Tại sao cái búa đe doạ toàn cõi đất, lại bị bẻ gãy tan tành ?

Tại sao giữa chư dân, Ba-by-lon lại nên đồ kinh tởm ?

24 Hỡi Ba-by-lon, Ta đã giăng bẫy bắt ngươi,

ngươi mắc phải mà đâu có biết !

Ngươi đã bị bắt và bị giữ lại,

vì ngươi đã khiêu chiến với ĐỨC CHÚA.

25 ĐỨC CHÚA đã mở kho của Người,

và đưa ra những vũ khí để trút cơn giận dữ.

Đó chính là việc Chúa Thượng, ĐỨC CHÚA các đạo binh,

sẽthực hiện trong xứ sở người Can-đê !

26 Nào từ khắp nơi hãy đến đó, mở các vựa của nó ra,

chất nó cho thành đống,

rồi tận diệt nó, đừng để cho sót lại một tí gì.

27 Hãy giết sạch bò mộng của nó, cho tất cả phải xuống lò sát sinh.

Khốn cho chúng, vì đã tới ngày, tới thời chúng bị trừng phạt.

28 Hãy nghe đây !

Kìa những kẻ thoát thân và những người chạy trốn

khỏi đất Ba-by-lon, đã về báo cho Xi-on biết,

cuộc báo oán của ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa chúng ta,

Người báo oán cho Đền Thờ của Người !

29 Hãy tập trung các tay xạ thủ, tất cả những người bắn cung,

đểtiến đánh Ba-by-lon.

Hãy vây hãm nó tư bề, đừng để cho kẻ nào chạy thoát.

Hãy đáp trả nó xứng với việc nó làm ;

tất cả những gì nó đã làm, hãy làm lại cho nó,

bởi vì nó đã ngạo mạn với ĐỨC CHÚA,

với Đấng Thánh của Ít-ra-en.

30Vì thế,các thanh niên sẽ ngã gục trên các quảng trường và tất cả các chiến binh sẽ phải tiêu vong trong ngày đó - sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.

31 Này Ta chống lại ngươi, hỡi tên "Ngạo Mạn"

-sấm ngôn của Chúa Thượng là ĐỨC CHÚA các đạo binh -,

vì đã tới ngày, tới thời ngươi bị trừng phạt.

32 Bấy giờ tên "Ngạo Mạn" sẽ lảo đảo té nhào,

chẳng còn ai vực nó đứng lên.

Ta sẽ châm lửa đốt các thành của nó,

lửa sẽ thiêu rụi các vùng phụ cận.

33 ĐỨC CHÚA các đạo binh phán thế này :

con cái Ít-ra-en cùng với con cái Giu-đa bị áp bức ;

mọi kẻ bắt chúng làm tôi muốn giữ chúng lại,

không chịu thả chúng về.

34 NhưngĐấng cứu chuộc chúng thật hùng mạnh,

danh Người là ĐỨC CHÚA các đạo binh ;

Người đích thân đứng ra bênh vực chúng,

để cho đất nước được yên hàn,

và khiến dân cư Ba-by-lon run rẩy.

35 Gươm đe doạ người Can-đê, - sấm ngôn của ĐỨC CHÚA -

và đe doạ dân cư Ba-by-lon, đe doạ các thủ lãnh,

các bậc khôn ngoan của nó !

36 Gươm đe doạ những kẻ khoác lác ba hoa, chúng hoá ra điên dại !

Gươm đe doạ các anh hùng của nó,

chúng đâm ra hãi hùng !

37 Gươm đe doạ ngựa xe của nó

và đe doạ tất cả đám đông ô hợp ở giữa nó,

chúng nên như đàn bà !

Gươm đe doạ các kho tàng của nó,

các kho ấy bị cướp sạch !

38 Gươm đe doạ các nguồn nước của nó,

nguồn nước bị cạn khô !

Vì đó là xứ sở của tượng thần,

chúng lảm nhảm vì những Kinh Hoàng của chúng.

39 Vì thế, thú rừng sẽ chung sống với chó hoang,

đà điểu sẽ sống ở đó.

Mãi mãi nó sẽ chẳng còn được ai cư ngụ,

nó sẽ không còn được ai đến ở từ đời này tới đời kia.

40 Giống như khi Thiên Chúa tàn phá Xơ-đôm,

Gô-mô-ra và các vùng lân cận - sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.

Sẽkhông còn ai cư ngụ ở đó,

sẽ chẳng còn người nào tới đó trú ngụ.

41 Này đây, một dân đến từ phương Bắc,

một dân lớn và rất nhiều vua chúa xuất hiện từ tận cùng trái đất.

42 Chúng nắm chắc cung nỏ, gươm đao.

Man rợ hung tàn không mảy may thương xót,

chúngồn ào như biển gào sóng vỗ.

Trên lưng ngựa, muôn người như một,

chúng sẵn sàng lâm trận tấn công ngươi,

thiếu nữ Ba-by-lon hỡi !

43 Hay tin đó, vua Ba-by-lon tay chân bủn rủn,

nỗi kinh hoàng siết cứng ông ta

khiến ông ta run khiếp như sản phụ lâm bồn.

44 Này, tựa con sư tử lên khỏi bụi rậm ở sông Gio-đan,

tiến về đồng cỏ luôn xanh tốt, thì trong phút giây,

Ta sẽ bắt chúng phải mau ra khỏi đó,

và đặt ở đó người được Ta tuyển chọn.

Vì nào có ai giống như Ta ? Ai có thể bắt Ta hầu toà ?

Có mục tử nào đứng vững được trước nhan Ta ?

45 Vì thế, hãy nghe đây kế hoạch

ĐỨC CHÚA đã mưu tính để lên án Ba-by-lon,

cũng như những toan tính

Người đã dự định để lên án xứ sở người Can-đê :

Quảthật, cả chiên dê nhỏ nhất cũng sẽ bị lôi đi !

Quảthật, đồng cỏ của chúng cũng vì chúng mà phải kinh ngạc !

46 Tin Ba-by-lon bị chiếm giữ làm cõi đất chuyển rung ;

tiếng kêu la vang dội giữa chư dân !


51 1 ĐỨC CHÚA phán thế này : Ta sẽ cho nổi lên một thần khí sát hại,

đểchống lại Ba-by-lon và dân cư Lếp Ca-mai.

2 Ta sẽ sai những người ngoại bang đến Ba-by-lon,

đểsàng sẩy và quét sạch xứ sở nó ;

bởi vì, vào ngày tai hoạ, chúng sẽ nổi lên chống lại nó từ bốn phía.

3 Đừng chừa lại một xạ thủ giương cung nào,

cũng đừng để ai tự hào vì áo giáp của nó.

Đừng thương xót các thanh niên Ba-ben,

quân đội của nó, hãy diệt cho hết !

4 Ước gì đất Can-đê tràn ngập tử thi,

người bị đâm nằm la liệt trên đường phố !

5 Quảthật, Ít-ra-en và Giu-đa không goá bụa,

vì không còn Thiên Chúa, không còn ĐỨC CHÚA các đạo binh,

dù xứ sở của chúng tràn đầy tội lỗi

xúc phạm đến Đấng Thánh của Ít-ra-en.

6 Hãy trốn khỏi Ba-by-lon, ai nấy liệu mà thoát thân,

kẻo các ngươi phải tiêu vong vì tội ác của nó.

Vì đối với ĐỨC CHÚA, đây là thời báo oán,

thời giáng cho nó phần phạt nó đáng chịu.

7 Ba-by-lon là chén vàng trong tay ĐỨC CHÚA,

nó làm cho toàn cõi đất phải say sưa,

các dân tộc đã uống rượu của nó, vì thế mà hoá ra rồ dại.

8 Bỗng chốc Ba-by-lon sụp đổ tan tành :

hãy khóc rú lên thương hại nó !

Lấy dầu mà thoa cho nó bớt đau, may ra nó sẽ lành !

9 -"Chúng tôi muốn chữa trị cho Ba-by-lon,

thếmà nó vẫn chẳng lành.

Mặc kệ nó ! Mỗi người hãy quay về xứ sở ."

-Quả vậy, án phạt dành cho nó chạm tới trời,

lên đến tận mây xanh.

10 ĐỨC CHÚA đã cho bừng lên sự công chính của chúng ta :

Đến đây, nào chúng ta kể cho Xi-on biết

công trình của ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa chúng ta.

11 Hãy chuốt nhọn tên, rồi nhét cho đầy ống.

ĐỨC CHÚA đã thúc đẩy thần trí của các vua Mê-đi ; quả thật, Người đã quyết định huỷ diệt Ba-by-lon, vì đây là thời ĐỨC CHÚA báo oán ; Người báo oán cho Đền Thờ của Người.

12 Hãy phất cờ làm hiệu tấn công các tường luỹ Ba-by-lon,

hãy tăng cường phòng thủ,

dựng lên các vọng canh, bố trí quân mai phục !

Bởi vì không những ĐỨC CHÚA đã quyết định, mà còn thực hiện điều Người đã phán về dân cư Ba-by-lon.

13 Phần ngươi, ngươi ở gần dòng nước lớn, ngươi có lắm kho tàng,

giờcùng tận của ngươi đã tới, giờ chấm dứt các lợi lộc của ngươi.

14 ĐỨC CHÚA các đạo binh đã lấy chính mạng sống Người mà thề :

Ta sẽ cho một đoàn người đông như châu chấu,

tràn ngập và chống lại ngươi ;

chúng cất tiếng hò reo chiến thắng !

15 Đấng dùng sức mạnh làm ra trái đất,

lấy lẽ khôn ngoan thiết lập địa cầu,

cũng là Đấng dùng sự thông suốt trải rộng các tầng trời.

16 Người lên tiếng, là nước trên trời cuồn cuộn ;

Người đẩy lên từng lớp mây trời, từ cùng tận địa cầu xa tắp,

làm cho chớp giật mưa rơi,

mởkho thả gió khắp nơi tung hoành.

17 Mọi người đều ngu xuẩn, không hiểu biết chi,

thợbạc nào cũng xấu hổ vì tượng thần của nó,

tượng nó đúc ra là vật hão huyền, không có hơi thở !

18 Chúng chỉ là hư ảo, là sản phẩm nực cười ;

khi bị trừng phạt, chúng sẽ tiêu vong.

19 Phần dành cho Gia-cóp thì không như thế,

vì tất cả đã được Người nắn ra,

và Ít-ra-en là chi tộc Người chọn làm gia nghiệp,

danh Người là ĐỨC CHÚA các đạo binh.

20 Ngươi như cái búa, như binh khí của Ta.

Ta dùng ngươi để đập các dân,

Ta dùng ngươi để huỷ các nước,

21 Ta dùng ngươi để đập ngựa và người cỡi,

Ta dùng ngươi để đập xe và người đánh xe.

22 Ta dùng ngươi để đập đàn ông, đàn bà,

Ta dùng ngươi để đập cụ già, con trẻ,

Ta dùng ngươi để đập thanh niên, trinh nữ.

23 Ta dùng ngươi để đập người chăn và đàn vật,

Ta dùng ngươi để đập người cày và vật kéo,

Ta dùng ngươi để đập tổng đốc và khâm sai.

24Nhưng, ngay trước mắt các ngươi, Ta sẽ giáng trả cho Ba-by-lon và cho tất cả dân cưCan-đê mọi tai hoạ chúng đã gây ra ở Xi-on - sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.

25 Này, Núi Tàn Phá, Ta chống lại ngươi,

tàn phá toàn cõi đất - sấm ngôn của ĐỨC CHÚA,

Ta sẽ dang tay đánh phạt ngươi,

cho ngươi lăn xuống từ đỉnh cao núi đá.

Ta sẽ biến ngươi thành ngọn núi bị thiêu rụi.

26 Người ta không còn lấy được từ nơi ngươi

viên đá góc, viên đá nền ;

vì ngươi sẽ thành chốn điêu tàn vạn cổ

-sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.

27 Hãy phất cờ làm hiệu trong xứ, hãy thổi kèn giữa chư dân !

Hãy thánh hiến chư dân để đánh nó,

để đánh nó, hãy triệu tập các vương quốc :

A-ra-rát, Min-ni và Át-cơ-nát,

hãy đặt một viên giám sát để đánh nó.

Hãy tập trung ngựa lại như tập trung đàn châu chấu hung hăng.

28Để đánh nó, hãy thánh hiến chư dân : các vua Mê-đi, các tổng đốc, các khâm sai, cũng như tất cả xứ sở thuộc quyền nó thống trị.

29 Cõi đất run rẩy hãi hùng,

bởi vì kế hoạch của ĐỨC CHÚA về Ba-by-lon sắp hoàn thành :

là làm cho đất Ba-by-lon nên hoang vu, không có người cư ngụ.

30 Các dũng sĩ Ba-by-lon đã ngừng chiến đấu,

chúngở lại trong các pháo đài.

Lòng dũng cảm của chúng đã cạn, chúng nên như đàn bà !

Nhà cửa nó bị thiêu rụi, các then cửa gãy tan tành.

31 Phu trạm đón phu trạm, sứ giả đón sứ giả,

dồn dập báo cho vua Ba-by-lon :

thành của nó thất thủ hoàn toàn.

32 Các ngả đường đã bị chiếm cứ, các pháo đài đều bị phóng hoả,

các chiến binh sợ hãi kinh hoàng.

33 Quả vậy, ĐỨC CHÚA các đạo binh,

Thiên Chúa Ít-ra-en phán như sau :

Cô gái Ba-by-lon như sân phơi, vào thời đạp lúa ;

chẳng còn bao lâu, mùa gặt sẽ đến với cô.

34Na-bu-cô-đô-nô-xo, vua Ba-by-lon, đã xâu xé, đã loại trừ tôi,

gạt tôi ra như chiếc bình rỗng ;

tựa con rồng, nó đã nuốt trửng tôi,

các miếng ngon của tôi, nó nhét đầy bụng, rồi xua đuổi tôi đi. 35 Cô thiếu nữ Xi-on sẽ nói :

"Chớgì bạo lực và thương tích tôi phải chịu

sẽ đổ xuống Ba-by-lon !" Và Giê-ru-sa-lem sẽ nói :

"Chớgì máu tôi đổ trên đầu dân cư Can-đê !"

36 Vì thế, ĐỨC CHÚA phán như sau :

Này Ta sẽ bênh vực, đòi báo thù cho ngươi,

Ta sẽ làm cho biển của nó ra khô cạn,

và suối nước của nó phải cạn khô.

37 Ba-by-lon sẽ nên đống hoang tàn,

thành sào huyệt cho loài lang sói,

thành đồ kinh tởm cho thiên hạ cười chê,

không còn ai cư ngụ nữa.

38 Chúng cùng gầm lên như bầy sư tử,

chúng rống lên khác nào lũ sư tử con.

39 Đang lúc chúng hung hăng, Ta chuốc rượu cho chúng,

cho chúng uống say sưa, đến nỗi phải mê mệt.

Chúng nằm ngủ li bì, không bao giờ dậy nữa.

40 Ta sẽ đẩy chúng xuống lò sát sinh,

nhưchiên con, như cừu và dê đực.

41 Tại sao Sê-sác đã bị chiếm,

và niềm vinh dự của toàn cõi đất lại bị đoạt ?

Tại sao giữa chư dân, Ba-by-lon lại nên đồ kinh tởm ?

42 Biển dâng lên tràn ngập Ba-by-lon,

sóng biển gầm vang nhận chìm nó.

43 Các thành trì của nó đã nên đống hoang tàn,

nên miền đất cằn cỗi, hoang vu,

miền đất không có ai cư ngụ, và chẳng có người nào lai vãng.

44 Ta sẽ trừng phạt Ben thuộc Ba-by-lon,

Ta sẽ móc khỏi miệng nó, những gì nó đã nuốt ;

các dân nước sẽ không còn tuôn đến đó nữa,

các tường luỹ của Ba-by-lon sụp đổ tan tành.

45 Hỡi dân Ta, hãy ra khỏi đó ;

ai nấy hãy lo cứu mạng mình

cho khỏi cơn lôi đình thịnh nộ của ĐỨC CHÚA.

46Các ngươi đừng sờn lòng, đừng sợ hãi trước những tin đồn trong xứ : năm này đồn thổi thế này, năm sau lại đồn thổi thế khác, bạo lực lan khắp xứ, bạo chúa này kế tiếp bạo chúa kia.

47 Vì thế, này sẽ đến những ngày,

Ta sẽ trừng phạt các ngẫu tượng của Ba-by-lon ;

toàn xứ sở nó phải xấu hổ,

và trên đất nó, xác mọi kẻ tử thương nằm la liệt.

48 Bấy giờ, trời đất cùng muôn vật sẽ reo hò, vì Ba-by-lon sụp đổ,

vì từ phương Bắc, những kẻ tàn phá sẽ đến hại nó

-sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.

49 Hỡi những kẻ thương vong của Ít-ra-en, Ba-by-lon phải ngã gục,

cũng như bao kẻ thương vong trên toàn cõi đất

đã phải ngã gục vì Ba-by-lon.

50 Hỡi những kẻ thoát khỏi gươm đao, hãy đi, chớ có dừng lại.

Từmiền xa xăm, hãy nhớ đến ĐỨC CHÚA,

và ước chi các ngươi hằng lưu tâm đến Giê-ru-sa-lem.

51 -"Chúng tôi xấu hổ khi nghe lời lăng nhục,

mặt mày chúng tôi phủ đầy nhục nhã,

bởi những người ngoại bang

đã đến tấn công các nơi thánh trong Nhà ĐỨC CHÚA ."

52 -Vì thế, này sẽ đến những ngày - sấm ngôn của ĐỨC CHÚA -

Ta sẽ trừng phạt các ngẫu tượng của nó,

và trong khắp xứ sở nó, các thương vong sẽ khóc than.

53 Dù Ba-by-lon có lên tận trời, có dựng pháo đài ở chốn cao xanh,

thì theo lệnh Ta, những kẻ tàn phá cũng sẽ đến hại nó

-sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.

54 Hãy nghe tiếng kêu la từ Ba-by-lon,

từ đất Can-đê, một thảm hoạ ghê gớm !

55 Quảthật, ĐỨC CHÚA tàn phá Ba-by-lon,

và làm nó im bặt tiếng ba hoa khoác lác,

cho dù sóng của nó có vang gầm như nước lũ,

và tiếng của nó có ồn ào.

56 Khi kẻ tàn phá đến đánh Ba-by-lon,

các anh hùng của nó đều bị bắt,

cung tên của chúng bị gãy tan,

vì ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa báo phục,

Người sẽ giáng trả đích đáng.

57 Các tướng lãnh, các nhà khôn ngoan,

các toàn quyền, các khâm sai, các anh hùng của chúng,

Ta cho uống say sưa, đến nỗi phải mê mệt,

chúng nằm ngủ li bì, không bao giờ dậy nữa

-sấm ngôn của Đức Vua, danh Người là ĐỨC CHÚA các đạo binh.

58 ĐỨC CHÚA các đạo binh phán thế này :

các tường luỹ Ba-by-lon vĩ đại, bị sụp đổ hoàn toàn,

các cổng thành to lớn sẽ bị thiêu rụi.

Thếlà các dân phải vất vả luống công,

các nước kiệt quệ làm mồi cho lửa.

59Có lời ngôn sứ Giê-rê-mi-a truyền cho ông Xơ-ra-gia, con ông Nê-ri-gia, cháu ông Mác-xê-gia, khi ông Xơ-ra-gia cùng đi với Xít-ki-gia-hu, vua Giu-đa, đến Ba-by-lon, vào năm thứ tư triều đại của vua. Ông Xơ-ra-gia là quan trông coi các trạm dừng chân. 60Bấy giờ, ông Giê-rê-mi-a ghi tất cả các tai hoạ sẽ phải xảy ra cho Ba-by-lon, vào một cuốn sách : tất cả những điều này đã được viết về Ba-by-lon. 61Ông Giê-rê-mi-a đã nói với ông Xơ-ra-gia : "Khi đến Ba-by-lon, ông liệu mà công bố tất cả các điều ấy. 62Ông sẽ nói : Lạy ĐỨC CHÚA, chính Ngài đã phán về nơi này rằng, nó sẽ phải tiêu diệt đến nỗi không còn gì tồn tại ở đó, từ loài người cho đến loài vật ; quả thật, nó sẽ trở nên hoang tàn mãi mãi. 63Sau khi công bố sách này, ông sẽ buộc nó vào một hòn đá và ném xuống lòng sông Êu-phơ-rát. 64Ông sẽnói : Ba-by-lon phải chìm ngập như thế và không ngoi lên khỏi tai hoạ mà chính Ta sẽ giáng phạt nó ." Các lời của ông Giê-rê-mi-a chấm dứt ở đây.


52 1Xít-ki-gia-hu lên ngôi vua khi được hai mươi mốt tuổi, và trị vì mười một năm ởGiê-ru-sa-lem. Mẹ của vua là Kha-mi-tan, con gái ông Giếc-mơ-gia-hu ; bà là người Líp-na. 2Vua đã làm điều dữ trái mắt ĐỨC CHÚA, hệt như vua Giơ-hô-gia-kim. 3Chính vì ĐỨC CHÚA nổi cơn thịnh nộ mà sự việc đã xảy ra như thế tại Giê-ru-sa-lem và Giu-đa, cho đến khi Người xua đuổi họ đi khuất nhan Người.

Vua Xít-ki-gia-hu đã nổi loạn chống lại vua Ba-by-lon. 4Ngày mồng mười tháng mười, năm thứ chín triều Xít-ki-gia-hu, Na-bu-cô-đô-nô-xo, vua Ba-by-lon, cùng toàn thể đạo quân tiến đánh Giê-ru-sa-lem. Chúng đóng trại và đắp chiến luỹ chung quanh để đánh thành. 5Thành bị vây hãm cho đến năm thứ mười một triều Xít-ki-gia-hu. 6Ngày mồng chín tháng tư, nạn đói hoành hành trong thành và không có bánh cho dân trong xứ. 7Thành bị chọc thủng một lỗ. Đang đêm, tất cả các binh lính trốn ra khỏi thành, theo con đường cửa giữa hai bức tường, gần vườn của vua - bấy giờ quân Can-đê đang bao vây thành -, rồi họ đi theo con đường hướng tới A-ra-va. 8Đạo quân Can-đê rượt theo và đuổi kịp vua Xít-ki-gia-hu trong vùng thảo nguyên Giê-ri-khô. Toàn thể đạo quân của vua Xít-ki-gia-hu bỏ vua chạy tán loạn. 9Chúng bắt được vua và đem lên Ríp-la, thuộc xứ Kha-mát gặp vua Ba-by-lon. Vua Ba-by-lon tuyên án kết tội vua Xít-ki-gia-hu. 10Vua Ba-by-lon cắt cổ những người con của vua Xít-ki-gia-hu trước mắt vua cha. Cả những thủ lãnh của Giu-đa, vua Ba-by-lon cũng cắt cổ tại Ríp-la. 11Rồi ông đâm mù mắt vua Xít-ki-gia-hu, lấy hai dây xích đồng xiềng vua lại ; vua Ba-by-lon cho điệu Xít-ki-gia-hu về Ba-by-lon và giam ông trong nhà tù cho đến ngày ông chết.

12Ngày mồng mười tháng năm - đó là năm thứ mười chín triều Na-bu-cô-đô-nô-xo, vua Ba-by-lon- quan chỉ huy thị vệ Nơ-vu-dác-a-đan, cận thần của vua Ba-by-lon, vào Giê-ru-sa-lem. 13Ông đốt Nhà ĐỨC CHÚA, đền vua và mọi nhà cửa ở Giê-ru-sa-lem ; ông còn phóng hoả đốt mọi dinh thự các nhà quyền quý. 14Toàn thể đạo quân Can-đê, dưới quyền quan chỉ huy thị vệ, phá huỷ mọi tường thành chung quanh Giê-ru-sa-lem.

15Quan chỉ huy thị vệ Nơ-vu-dác-a-đan bắt một phần dân cùng đinh, những người dân còn sót lại trong thành, những người đã đào ngũ theo vua Ba-by-lon và những người thợ thủ công còn sót lại, phải đi đày. 16Nhưng quan chỉ huy thị vệNơ-vu-dác-a-đan cho chừa lại một phần dân cùng đinh trong xứ để trồng nho và canh tác.

17Quân Can-đê đập tan các cột đồng của Nhà ĐỨC CHÚA, các giàn và bể nước bằng đồng trong Nhà ĐỨC CHÚA, rồi mang tất cả đồng về Ba-by-lon. 18Rồi chúng lấy nồi, xẻng, dao, các bình rẩy, các bình hương và mọi đồ bằng đồng dùng vào việc tế tự. 19Quan chỉ huy thị vệ cũng lấy chén, khay đựng tro, các bình rẩy, nồi, chân đèn, bình hương và chén, các đồnày được làm bằng vàng, bằng bạc. 20Còn hai cái cột của bể nước duy nhất và mười hai con bò bằng đồng kê bể nước, ở dưới cái giàn, mà vua Sa-lô-môn đã làm cho Nhà ĐỨC CHÚA, thì người ta không thể xác định được số lượng đồng của tất cả những đồ vật đó. 21Còn các cột, mỗi cột cao chín thước ; bên trên đầu trụ cột, lấy dây mà đo chu vi thì được sáu thước, dày bốn đốt ngón tay ; rỗng bên trong.22Cột ấy được đặt trên trụ bằng đồng, chiều cao của mỗi trụ là hai thước rưỡi. Có một màng lưới và những trái thạch lựu bọc chung quanh trên đầu trụ ; tất cả đều bằng đồng. Cột thứ hai cũng vậy, và các trái thạch lựu ... 23Có chín mươi sáu trái thạch lựu treo lơ lửng. Tổng số trái thạch lựu là một trăm, treo chung quanh mạng lưới.

24Quan chỉ huy thị vệ bắt giữ tư tế thủ lãnh Xơ-ra-gia, tư tế bậc hai Xơ-phan-gia và ba tư tế canh ngưỡng cửa. 25Còn trong thành, ông bắt giữmột thái giám chỉ huy các binh lính, bảy cận thần của vua người ta tìm thấy trong thành, viên ký lục của tướng lãnh quân đội lo việc tuyển quân trong xứ và sáu mươi người dân trong xứ người ta tìm thấy ở trong thành. 26Quan chỉ huy thị vệ Nơ-vu-dác-a-đan bắt những người ấy và điệu tới vua Ba-by-lon ởRíp-la. 27Vua Ba-by-lon cho người đánh đập và giết chết họ ở Ríp-la, trong xứ Kha-mát. Và Giu-đa bị đày biệt xứ.

28Đây là số dân bị vua Na-bu-cô-đô-nô-xo bắt đi đày. Vào năm thứ bảy : có ba ngàn hai mươi ba người Giu-đa bị lưu đày. 29Vào năm thứ mười tám triều Na-bu-cô-đô-nô-xo : có tám trăm ba mươi hai người Giê-ru-sa-lem bị lưu đày. 30Vào năm thứ hai mươi ba triều Na-bu-cô-đô-nô-xo, quan chỉ huy thị vệ Nơ-vu-dác-a-đan bắt bảy trăm bốn mươi lăm người Giu-đa đi lưu đày. Tổng số người phải lưu đày là bốn ngàn sáu trăm.

31Nhưng, năm thứ ba mươi bảy kể từ khi vua Giu-đa là Giơ-hô-gia-khin bị lưu đày, tức là năm vua Ba-by-lon là E-vin Mơ-rô-đác lên ngôi, thì ngày hai mươi lăm tháng mười hai, vua này ân xá cho Giơ-hô-gia-khin, vua Giu-đa, và đưa ra khỏi nhà tù. 32Vua Ba-by-lon tiếp chuyện vua một cách thân thiện và ban cho vua một ngai cao hơn ngai các vua khác đang có mặt tại Ba-by-lon. 33Vua Ba-by-lon cho vua thay áo tù, và suốt đời, ngày ngày luôn được đồng bàn với mình. 34Vua được vua Ba-by-lon cấp dưỡng liên tục, ngày nào cũng thế, trong suốt đời vua, cho đến khi vua chết.