Chương VII: Ơn Sủng Phải Được Ẩn Giấu Dưới Áo Khiêm Tốn
Tiếng Chúa Kitô
T hật tốt hơn và an toàn hơn cho con khi đừng khoe khoang lòng đạo đức, đừng tự hào, đừng nói hay nghĩ nhiều về ơn ấy, và thay vào đó hãy khiêm tốn và lo rằng nó sẽ được ban cho người không xứng đáng. Đừng quá bám víu lấy cảm xúc này, vì rất có thể nó thay đổi chiều hướng. Khi sống trong ơn sủng, hãy nghĩ đến khi không có ơn ấy mà con thật khốn khổ và cần đến nó biết chừng nào. Sự tiến bộ trong đời sống tâm linh không hệ tại ở việc có được ơn an ủi, nhưng trong việc chịu đựng sự thiếu xót ơn ấy với sự khiêm tốn, quy phục, và kiên nhẫn, có như vậy con sẽ không trở nên bơ phờ trong cầu nguyện hoặc chểnh mảng các nhiệm vụ tối thiểu khác; nhưng ngược lại hãy thi hành những gì con có thể làm cũng như biết cách thi hành, và đừng hoàn toàn hờ hững với chính mình vì sự khô khan hay tâm trí rối bời.
Thật vậy, có nhiều người trở nên mất kiên nhẫn và lười biếng khi sự việc không xảy ra theo ý họ. Tuy nhiên, kiểu cách con người không luôn nằm trong quyền năng của họ. Đó là đặc quyền của Thiên Chúa để ban ơn và an ủi khi nào Người muốn, bao nhiêu Người muốn, và cho ai Người muốn, nếu điều đó hài lòng Người và chỉ có thế.
Một số người cẩu thả, lạm dụng lòng đạo đức, đã tự tiêu diệt mình vì họ muốn làm nhiều việc hơn khả năng. Họ không để ý đến sự yếu kém của mình, và nghe theo sự khao khát của con tim hơn là sự phán đoán của lý trí. Và rồi, vì họ tự phụ với những điều cao trọng hơn là muốn hài lòng Thiên Chúa nên họ mau chóng đánh mất ơn sủng của Người. Những ai muốn xây nhà trên thiên đàng thì trở nên bơ vơ, lang thang, tầm thường và nghèo hèn, để họ có thể học biết rằng đừng bay bằng đôi cánh của mình nhưng hãy tín thác vào đôi cánh của Ta.
Những ai chưa kinh nghiệm và mới chập chững trên con đường của Thiên Chúa có thể dễ bị dối gạt và bị đổ vỡ nếu họ không được dẫn dắt bởi lời khuyên của người khôn ngoan. Nhưng nếu họ muốn theo ý riêng thay vì tin tưởng vào người có kinh nghiệm, họ sẽ bị nguy hiểm lúc sau cùng, tối thiểu nếu họ không muốn tránh xa sự phù phiếm. Ít khi người khôn ngoan tự phụ lại chịu khiêm tốn dẫn dắt bởi người khác. Tuy nhiên một kiến thức ít ỏi khiêm tốn và ngoan ngoãn theo đuổi thì lại tốt hơn là kho học thức lớn lao tự phụ tìm kiếm. Tốt hơn cho con để có ít hơn là có nhiều mà nó có thể trở nên nguồn kiêu căng.
Ai đắm chìm trong an lạc, người ấy hành động thiếu khôn ngoan, vì họ quên tình trạng bơ vơ trước đây và như vậy sự sợ hãi Thiên Chúa đưa đến việc mất ơn sủng. Cũng vậy, ai quá gan dạ hoặc quá khôn ngoan cũng trở nên chán nản khi gặp nghịch cảnh và khó khăn, và thường ít nghĩ đến sự tín thác vào Ta thay vì phải như vậy. Ai muốn được thật an toàn khi an bình sẽ thường trở nên buồn chán và sợ hãi khi thử thách.
Nếu con thật sự khôn ngoan để luôn luôn khiêm tốn và thấy mình nhỏ bé, và để kềm hãm cũng như làm chủ tinh thần con cách tốt đẹp, con sẽ không mau chóng sa ngã vào sự nguy hiểm và phạm tội.
Khi trong con có được tinh thần hăng hái, tốt hơn con nên nghĩ đến khi không còn sự hăng hái ấy. Và rồi, khi điều này xảy đến, hãy nhớ rằng sự sáng Ta lấy đi lúc bấy giờ như một cảnh giác cho con thì nó có thể lại đến vì sự vinh hiển của chính Ta. Những thử thách như vậy thường có lợi hơn là nếu con luôn luôn có được điều con ao ước. Vì công trạng của một người không được đo lường bằng những thị kiến hay những điều an ủi, hay bởi kiến thức Kinh Thánh, hay bởi địa vị cao trọng hơn người khác, nhưng bởi họ có khiêm nhường thật không, có đức ái thật không, có liên lỉ chỉ tìm kiếm vinh danh Chúa thật không, có coi nhẹ chính mình không, và hơn thế nữa, có muốn bị khinh miệt và chịu xỉ nhục hơn là được người khác vinh danh không.
[…] Quyển 3_Chương 7: Ơn Sủng Phải Được Ẩn Giấu Dưới Áo Khiêm Tốn […]