Lời Chúa: Mt 5, 27-32
27 Một hôm, Đức Giê-su nói với các môn đệ rằng : “Anh em đã nghe Luật dạy rằng : Chớ ngoại tình. 28 Còn Thầy, Thầy bảo cho anh em biết : ai nhìn người phụ nữ mà thèm muốn, thì trong lòng đã ngoại tình với người ấy rồi. 29 Nếu mắt phải của anh làm cớ cho anh sa ngã, thì hãy móc mà ném đi ; vì thà mất một phần thân thể, còn hơn là toàn thân bị ném vào hoả ngục. 30 Nếu tay phải của anh làm cớ cho anh sa ngã, thì hãy chặt mà ném đi ; vì thà mất một phần thân thể, còn hơn là toàn thân phải sa hoả ngục.
Bài Tin Mừng hôm nay hẳn gây sốc cho những ai nghe Đức Giêsu, và nhất là cho chúng ta ở thế kỷ này nữa. Đòi hỏi của Đức Giêsu mang tính tận căn, vượt quá Luật Môsê. Không phải chỉ là tránh ngoại tình trong hành động, mà còn phải tránh cả ngoại tình trong tư tưởng, trong trái tim, khi nhìn người phụ nữ bằng cái nhìn thèm muốn chiếm đoạt. Phụ nữ ở đây hẳn là người đã có chồng, đầu tóc được che khăn.
Thèm muốn ở đây không phải chỉ là một rung động tự nhiên trước vẻ đẹp, nhưng muốn nói đến một dục vọng xác thịt được nuôi dưỡng kéo dài, nhắm đến một tương quan bất chính với người phụ nữ ấy. Thèm muốn này có tính chiếm đoạt.Điều này đã được nói đến ở giới răn thứ mười : chớ thèm muốn vợ người khác (Xh 20, 17).
Đàn ông hôm nay thấy khó tránh cái nhìn thèm muốn như thế,vì phụ nữ hôm nay biết cách lôi kéo cái nhìn của họ. Nhiều phụ nữ coi “gợi cảm” và “gợi tình” là lý tưởng cần nhắm tới. Các quán cà phê đều cần những cô “có ngoại hình”. Trong các tạp chí và trên mạng thiếu gì những hình ảnh tươi mát, dâm ô. Chúng ta đã quen với một nền văn hóa tiếp thị bằng hình ảnh dung tục. Từ cái nhìn đến thèm muốn cháy bỏng, rồi dẫn đến sa ngã thực sự. Nạn mãi dâm, ngoại tình, đổ vỡ trong gia đình vẫn là chuyện nhức nhối, từ đó phát sinh bao bệnh tật và tệ nạn trong xã hội.
Đức Giêsu muốn ngăn chặn cái xấu từ trong gốc rễ. Bà Evà đã nhìn, đã thèm muốn, rồi cuối cùng đã hái trái cấm. Từ mắt đến tim và đến tay : đó vẫn là con đường bình thường của cám dỗ. Đức Giêsu đã dùng lối ngoa ngữ để nói lên đòi hỏi tận căn của Ngài. Nếu mắt hay tay làm dịp cho chúng ta phạm tội về xác thịt, thì thà mất mắt phải hay tay phải mà vào Nước Trời còn hơn toàn thân bị ném vào hỏa ngục.
Chúng ta không hiểu theo nghĩa đen để rồi chặt tay hay móc mắt, vì làm thế cũng chẳng khiến ta hết dục vọng. Nhưng chúng ta hiểu mình cần phải chịu những hy sinh đau đớn mới có thể giữ mình thanh khiết để xứng đáng với Nước Trời.
Làm sao để cái nhìn của tôi được trong sáng ngay giữa một thế giới ô uế ?
Làm sao để tôi không coi người khác phái chỉ là đối tượng của dục vọng xác thịt?
Làm sao tôi có thể quay đi và nhắm mắt để được tự do?