Thánh Kinh nhập môn
Bài 13: Khái quát bối cảnh lịch sử thời Cựu Ước
Khoảng năm 1.000, vua Đavít đánh chiếm Giêrusalem và biến thành này thành thủ đô của vương quốc. Con vua Đavít là Salômôn sau này lên kế vị đã tổ chức đời sống xã hội và chính trị trong vương quốc này. Thiên Chúa hiện diện với dân của Người nơi một lãnh thổ, qua sự cai trị của một vì vua, và qua một nền phượng tự ở đền thờ. Đây là khởi điểm của một nền văn chương Thánh Kinh. Dân Do thái bắt đầu ghi lại các biến cố của quá khứ.
Cuộc giải phóng và xuất hành khỏi Aicập tạo nên những kinh nghiệm nền tảng của dân Chúa để cho họ khám phá ra Thiên Chúa là Đấng giải phóng, đấng cứu độ. Khi viết lại lịch sử các tổ phụ, từ thời ông Apraham, Isáac và Giacóp, dân của Chúa cảm nghiệm thấy Thiên Chúa luôn trung thành với lời Người hứa và đã thực hiện lời hứa của người một cách sống động trong triều đại vua Đavít.