1. Đức Thánh Cha cảnh giác về những cám dỗ của tiền bạc, quyền lực và danh vọng
Trong thánh lễ hôm thứ Sáu 20 tháng 6 tại nhà nguyện Santa Marta, Đức Thánh Cha Phanxicô đã lên tiếng cảnh báo về sự cám dỗ của tiền bạc, quyền lực và danh vọng là những thứ không bao giờ có thể mang lại hạnh phúc thật sự. Kho báu thực sự có thể làm trái tim ta nhảy mừng là tình yêu dành cho anh chị em chung quanh ta và việc tôn thờ Thiên Chúa chúng ta.
Đức Thánh Cha Phanxicô đã diễn giải bài Phúc Âm trong ngày trong đó Chúa Giêsu nói với các môn đệ Ngài là đừng lưu trữ kho báu của mình trên trái đất. Một trong những kho báu trần thế ấy là tiền bạc là thứ luôn luôn có nguy cơ bị lấy trộm hay bị chao đảo bất chợt bởi thị trường chứng khoán. Tiền, là cần thiết để nuôi sống bản thân và gia đình chúng ta, nhưng những người mải miết tìm cách tích lũy sự giàu có sẽ kết thúc với việc đánh mất đi linh hồn của họ.
Một kho tàng trần thế khác là danh vọng phù hoa của những người thích khoe khoang, giống như những kẻ giả hình vào thời Chúa Giêsu khi họ cầu nguyện ở những nơi công cộng và làm phúc bố thí chỉ để khoe mẽ.
Đức Thánh Cha Phanxicô cũng cảnh báo chống lại sự quyến rũ của quyền lực. Ngài nói:
“Có biết bao những người nam nữ đầy tự hào và kiêu hãnh đã kết thúc trong vô danh, trong đói nghèo và tù tội!”
Nếu anh chị em tìm kiếm những kho báu này, con tim của anh chị em sẽ bị xích xiềng kềm tỏa, nhưng Chúa Giêsu muốn trái tim của chúng ta được tự do. Và trái tim của chúng ta chỉ có thể được tự do nếu chúng ta tìm kiếm những kho tàng trên trời, đó là tình yêu, sự kiên nhẫn, sự phục vụ người khác và sự tôn thờ Thiên Chúa. Những báu vật ấy sẽ dẫn đến một trái tim tự do và tỏa sáng lâu dài.
Đức Thánh Cha cầu nguyện cho các tín hữu biết thận trọng để phân biệt được và giải phóng trái tim họ khỏi ách nô lệ của những báu vật trần thế, để nếm hưởng được niềm vui đích thực và được tự do sống như con cái Thiên Chúa.
2. Ngoại trừ Thiên Chúa, chúng ta không muốn tôn thờ bất cứ ai và bất cứ điều gì.
Hôm thứ Bẩy 21 tháng 6, Đức Thánh Cha đã viếng thăm mục vụ giáo phận Cassano nơi nạn mafia hoành hành dữ dội. Cha Lazzaro Longobardi đã bị giết vào đầu tháng Ba năm nay và trước đó hồi đầu năm, một em bé mới 3 tuổi đã bị thiêu sống. Trong thánh lễ Kính Mình Máu Thánh Chúa tại Vương Cung Thánh Đường Castrovillari, Đức Thánh Cha nói rằng ngoại trừ Thiên Chúa, chúng ta không muốn tôn thờ bất cứ ai và bất cứ điều gì, và chúng ta không đi với ai ngoài Chúa ra.
Đức Thánh Cha nói:
Trong ngày lễ Kính Mình Máu Thánh Chúa, chúng ta tôn vinh Chúa Giêsu là “bánh hằng sống từ trời xuống” (Ga 6,51), là lương thực cho sự đói khát cuộc sống vĩnh cửu của chúng ta, và là sức mạnh cho cuộc hành trình của chúng ta. Tôi cảm tạ Chúa, Đấng mà hôm nay đây đã cho tôi được mừng lễ Kính Mình Máu Thánh Chúa với các bạn, với anh chị em của Giáo Hội tại Cassano allo Jonio này. Hôm nay là ngày lễ trong đó Giáo Hội tán tụng Chúa vì hồng ân Bí Tích Thánh Thể. Vào ngày Thứ Năm Tuần Thánh, chúng ta đã kính nhớ việc Chúa thiết lập bí tích này trong Bữa Tiệc Ly. Hôm nay, chúng ta chú trọng đến việc tạ ơn và tôn thờ. Và vì thế mà truyền thống cử hành ngày lễ này thường bao gồm việc rước kiệu Thánh Thể. Tôn thờ Chúa Giêsu Thánh Thể và cùng tiến bước với Ngài là hai khía cạnh không thể tách rời của ngày lễ hôm nay, hai khía cạnh đánh dấu toàn bộ cuộc sống của các Kitô hữu: đó là một người tôn thờ Thiên Chúa và cùng tiến bước với Ngài.
Trước hết, chúng ta là những người tôn thờ Thiên Chúa. Chúng ta tôn thờ Thiên Chúa, Đấng là tình yêu, Đấng mà trong Chúa Giêsu Kitô đã hiến mình cho chúng ta, hiến mình trên thập tự giá để chuộc tội lỗi chúng ta và qua sức mạnh của tình yêu này, Ngài đã sống lại từ cái chết và tiếp tục sống trong Giáo Hội của Ngài. Chúng ta không có Thiên Chúa nào khác hơn là vị Thiên Chúa này!
Nếu thay vì tôn thờ Thiên Chúa, chúng ta lại quay sang tôn thờ tiền bạc thì con đường tội lỗi mở ra với những ham muốn cá nhân … Một người không yêu mến Chúa, thì trở thành một kẻ suy tôn cái ác, như trong trường hợp những người sống bằng gian dối và bạo lực. Mảnh đất này của anh chị em, thật đẹp, nhưng lại đầy những vết tích hậu quả của tội lỗi này. Mafia Ndrangheta nghĩa là: tôn thờ cái ác và khinh bỉ công ích. Cái ác này phải bị đánh bại, phải bị trục xuất. Nó phải bị khước từ. Giáo Hội, luôn dấn thân giáo dục lương tâm con người, phải dốc hết khả năng hơn nữa để sự thiện chiến thắng được sự ác. Con em của chúng ta mong chờ điều này nơi chúng ta. Những người trẻ của chúng ta, những người cần có chút hy vọng trong cuộc sống, mong mỏi điều này nơi chúng ta. Để có thể đáp ứng nguyện vọng này của họ, đức tin có thể giúp đỡ chúng ta. Những kẻ, trong cuộc sống của họ, đã chọn con đường gian ác, con đường sự dữ này, chẳng hạn như những tên cướp, không hiệp thông với Thiên Chúa, họ đang bị vạ tuyệt thông.
Hôm nay, chúng ta xưng thú điều trong khi dán mắt nhìn về Mình Máu Thánh Chúa Kitô, về bí tích Thánh Thể. Và, vì niềm tin ấy, chúng ta từ bỏ Satan và tất cả những cám dỗ của nó; chúng ta từ bỏ các ngẫu tượng tiền bạc, phù hoa, tự hào và sức mạnh. Chúng ta, các Kitô hữu, không muốn tôn thờ bất cứ điều gì hoặc bất cứ ai trên thế giới này, ngoại trừ Chúa Giêsu Kitô, là Đấng hiện diện trong Bí Tích Thánh Thể. Có lẽ chúng ta không luôn luôn nhận ra ý nghĩa thâm sâu mà việc tuyên xưng đức tin của chúng ta lẽ ra phải mang lại. Hôm nay chúng ta hãy xin Chúa soi sáng chúng ta và hoán cải chúng ta, để chúng ta thực sự chỉ thờ phượng Ngài và ta từ bỏ sự gian ác dưới mọi hình thức.
Nhưng lòng tin vào sự hiện diện thật sự của Chúa Giêsu Kitô, là Thiên Chúa thật và là người thật, trong bánh và rượu được truyền phép chỉ có ý nghĩa nếu chúng ta cam kết theo Ngài và bước đi với Ngài, tìm cách thực hiện lệnh truyền mà Ngài đã trao cho các các môn đệ trong Bữa Tiệc Ly: “Như Thầy đã yêu thương anh em, anh em hãy yêu thương nhau” (Ga 13,34). Một người tôn thờ Thiên Chúa trong Bí tích Thánh Thể là một người tiến bước trên con đường bác ái.
Ngày nay, với tư cách là giám mục Rôma, tôi hiện diện nơi đây để củng cố anh chị em không chỉ trong đức tin mà còn trong tình bác ái, để đồng hành cùng với anh chị em và khuyến khích anh chị em trong cuộc hành trình với Chúa Giêsu Bác Ái. Tôi muốn bày tỏ sự hỗ trợ của tôi với Đức Giám Mục, các linh mục và các phó tế của Giáo Hội tại điạ phương, và cả với giáo phận Đông Phương Lungro, rất giàu truyền thống Hy Lạp-Byzantine. Tôi cũng muốn bày tỏ sự ủng hộ với tất cả các mục tử và tín hữu của Giáo Hội tại Calabria đang can đảm loan báo Tin Mừng và cam kết thúc đẩy những lối sống và các sáng kiến đặt người nghèo tại vị trí trung tâm. Và tôi cũng chào đón các nhà chức trách dân sự đang tìm cách sống theo những cam kết chính trị và quản trị đặt lợi ích chung lên trên hết.
Tôi khuyến khích tất cả anh chị em hãy đưa ra những chứng tá thực hành của tình liên đới, đặc biệt đối với những người đang đói khát công lý, hy vọng và sự dịu dàng. Cảm ơn Chúa, có nhiều dấu hiệu hy vọng trong các gia đình, các giáo xứ, các hiệp hội và các phong trào của anh chị em . Chúa Giêsu không ngừng truyền cảm hứng cho những hành vi bác ái nơi dân lữ hành của Người! Dự án Policoro là một dấu hiệu cụ thể cho niềm hy vọng của những người trẻ, những người muốn được dự phần và tạo ra những triển vọng về công ăn việc làm cho bản thân và cho người khác. Các con, những người trẻ thân mến, đừng để mình bị cướp đi hy vọng! Tôn thờ Chúa Giêsu trong tâm hồn các con và sống kết hiệp với Người, khi đó các con sẽ biết phải làm thế nào để chống lại cái ác, sự bất công, bạo lực với sức mạnh của sự thiện, chân lý và vẻ đẹp.
Anh chị em thân mến, Thánh Thể đã tập hợp chúng ta lại với nhau. Nhiệm Thể Chúa làm cho chúng ta nên một, một gia đình, một dân tộc của Thiên Chúa hiệp nhất chung quanh Chúa Giêsu, là Bánh Sự Sống. Điều mà chính tôi đã nói với những người trẻ tuổi, tôi cũng nói với tất cả anh chị em: nếu anh chị em yêu mến Chúa Kitô, theo Ngài và đồng hành với Ngài, Giáo Hội, giáo phận và giáo xứ của anh chị em sẽ tăng trưởng trong đức tin và đức ái, và trong niềm vui rao giảng Tin Mừng. Anh chị em sẽ có một Giáo Hội trong đó cha, mẹ, linh mục, tu sĩ, giáo lý viên, trẻ em, người già và người trẻ cùng đi với nhau, hỗ trợ lẫn nhau, giúp đỡ lẫn nhau, yêu thương nhau như anh em, đặc biệt là trong những khoảnh khắc khó khăn.
Cầu xin Mẹ Maria, Nữ vương Thánh Thể, là Đấng được anh chị em sùng kính ở mọi đền thờ, đặc biệt là tại Vương Cung Thánh Đường Castrovillari này, hướng dẫn anh chị em trong cuộc lữ hành đức tin. Xin Mẹ luôn giúp anh chị em hiệp nhất với nhau, kể cả qua chứng tá của anh chị em. Xin Chúa tiếp tục ban sự sống cho thế giới.
3. Buổi triều yết chung hàng tuần
Trong buổi triều yết chung sáng thứ Tư 25 tháng 6, Đức Thánh Cha Phanxicô nói về tư cách thành viên trong Giáo Hội của các tín hữu. Ngài nói rằng không ai có thể tự mình trở thành một Kitô hữu và cũng không ai là tín hữu Kitô một mình. Mỗi tín hữu là thành viên của một cộng đồng rộng lớn hơn, những người đã nhận được đức tin từ gia đình và những tiền nhân đi trước. Đức Thánh Cha nhấn mạnh rằng Giáo Hội là nguồn mạch của sự hiệp nhất nhân loại, và các Kitô hữu được mời gọi để hiện thực hóa điều ấy khi chăm sóc cho những anh chị em chung quanh mình.
Đức Thánh Cha nói:
Anh chị em thân mến:
Trong loạt bài giáo lý của chúng ta về Giáo Hội, chúng ta đã thấy rằng Thiên Chúa tập hợp một dân tộc cho chính mình trong Cựu Ước và khi thời gian viên mãn Ngài đã sai Con Một của Ngài thành lập Giáo Hội như một bí tích hiệp nhất toàn thể nhân loại.
Thiên Chúa kêu gọi mỗi người chúng ta thuộc về đại gia đình này. Không ai trong chúng ta có thể tự mình trở thành Kitô hữu. Để có được mối quan hệ với Thiên Chúa, chúng ta mắc nợ rất nhiều người. Họ là những người đã thông truyền đức tin cho chúng ta, và đã đưa chúng ta đến với Bí Tích Rửa Tội, đó là những người đã dạy chúng ta cầu nguyện và cho chúng ta thấy vẻ đẹp của đời sống Kitô hữu: đó là cha mẹ và ông bà, là các linh mục và các giáo lý viên.
Sau khi nhờ những người khác mà có được đức tin, chúng ta trở thành Kitô hữu cùng với họ. Mối quan hệ của chúng ta với Chúa Kitô là cá vị nhưng không phải riêng tư; nó được sinh ra, và được làm giàu bằng sự hiệp thông của Giáo Hội.
Cuộc lữ hành tràn thế mà chúng ta chia sẻ với nhau không phải lúc nào cũng dễ dàng: có những thời điểm chúng ta phải đối mặt với sự yếu đuối của con người, những hạn chế và thậm chí cả những tai tiếng trong đời sống của Giáo Hội. Tuy nhiên, Thiên Chúa đã kêu gọi chúng ta, để chúng ta biết Ngài và yêu mến Ngài chính qua việc yêu thương anh chị em của chúng ta, qua sự kiên trì hiệp thông trong Giáo Hội và bằng cách tìm kiếm trong tất cả mọi biến cố những điều phát triển đức tin và sự thánh thiện như các thành viên của cùng nhiệm thể Đức Kitô.
4. Đức Giáo Hoàng nói: Đừng phán xét – anh chị em không phải là Thiên Chúa đâu!
Trong thánh lễ sáng thứ Hai 23 tháng 6 tại nhà nguyện Santa Marta, Đức Thánh Cha Phanxicô khuyên các tín hữu hãy từ bỏ thái độ xăm xoi, phán xét người khác. Ngài gọi đó là thái độ của những kẻ giả hình đang bị Satan xúi giục.
Đức Thánh Cha giải thích rằng:
“Khi phán xét người khác, ta đặt mình vào vị trí của Thiên Chúa, là Vị thẩm phán duy nhất. Nếu ai hy vọng một ngày nào đó những hành vi phạm tội của mình được tha thứ, thì đừng phán xét người khác.”
Đức Thánh Cha đã trình bày những giáo huấn của ngài dựa trên bài Phúc Âm trong ngày khi Chúa Giêsu truyền cho các môn đệ:
“Anh em đừng xét đoán, để khỏi bị Thiên Chúa xét đoán, vì anh em xét đoán thế nào, thì anh em cũng sẽ bị Thiên Chúa xét đoán như vậy; và anh em đong bằng đấu nào, thì Thiên Chúa cũng sẽ đong cho anh em đấu ấy. Sao anh thấy cái rác trong con mắt của người anh em, mà cái xà trong con mắt của mình thì lại không để ý tới?” (Mt 7: 1-3)
Đức Thánh Cha cảnh báo các tín hữu đừng chiếm đoạt vai trò thẩm phán. Đó không phải là trách nhiệm của bất kỳ ai và nếu ai trong chúng ta cố gắng phán xét anh chị em của mình, người ấy sẽ là một “kẻ thua cuộc, bởi vì người ấy cuối cùng sẽ là nạn nhân của chính thái độ thiếu thương xót của mình. Đây là những gì sẽ xảy ra với một người ham phán xét kẻ khác. “
Đức Thánh Cha nhấn mạnh rằng Chúa Giêsu “không bao giờ buộc tội”, trái lại, Người luôn đứng về phía biện hộ.
Thiên Chúa không chỉ sai Chúa Giêsu, Con Ngài đến để bảo vệ chúng ta, nhưng Ngài cũng sai Chúa Thánh Thần đến để “biện hộ cho chúng tôi.”
Đức Thánh Cha đặt câu hỏi: “Người cáo buộc là ai?” Và ngài trả lời: “Trong Kinh Thánh, kẻ ‘cáo buộc’ được gọi là ma quỷ, Satan”, nhưng ngài lưu ý rằng mặc dù ma quỷ cáo buộc, “Chúa Giêsu sẽ phán xét, vào ngày sau hết, nhưng ngay lúc này Ngài cầu bầu cho chúng ta và bảo vệ chúng ta”.
Đức Thánh Cha nhấn mạnh rằng:
“Phán xét anh chị em mình là một hành vi sai lầm và cuối cùng sẽ bị phán xét theo cùng một cách như thế. Thiên Chúa là ‘vị thẩm phán duy nhất’ và bất cứ ai bị phán xét cũng luôn luôn có thể dựa vào sự biện hộ của Chúa Giêsu, là trạng sư đầu tiên của mình, và kế đó là Chúa Thánh Thần”.
Đức Thánh Cha kết luận rằng: “Nói cho cùng, những ai phán xét người khác đang ‘bắt chước ma quỷ thế gian’, là kẻ đang chờ đợi trong hậu trường để sẵn sàng buộc tội.
Xin Chúa ban cho chúng ta ân sủng để bắt chước Chúa Giêsu, Đấng cầu thay nguyện giúp cho chúng ta, là trạng sư của chúng ta chứ đừng bắt chước những kẻ xăm xoi kết án người khác.”
5. Huấn dụ cho các linh mục
Trong bài huấn dụ ngắn tại buổi gặp gỡ các linh mục tại nhà thờ chính tòa Cassano lúc 12 giờ trưa, Đức Thánh Cha nhắc nhở cho các vị về niềm vui làm linh mục, vẻ đẹp của tình huynh đệ, đồng thời khích lệ các vị làm việc với các gia đình và cho các gia đình. Ngài nói:
Trước tiên tôi muốn chia sẻ với anh em niềm vui được làm linh mục. Một điều luôn gây ngạc nhiên, đó là được Chúa Giêsu kêu gọi theo Chúa, ở với Chúa, đem Chúa, Lời Chúa và ơn tha thứ của Chúa đến cho tha nhân.. Không có gì đẹp hơn đối với một người khi được như thế, có đúng không anh em? Khi các linh mục chúng ta ở trước Nhà Tạm Mình Thánh Chúa, và chúng ta dừng lại một lát nơi đó, trong thinh lặng, lúc ấy chúng ta cảm thấy cái nhìn của Chúa lại đặt nơi chúng ta, cái nhìn ấy đổi mới và tái linh hoạt chúng ta..
Quả thực, nhiều khi không dễ ở lại trước Chúa, không dễ dàng vì chúng ta bị bao nhiêu công việc, bao nhiêu người lôi kéo; nhưng nhiều khi việc làm ấy không dễ vì chúng ta cảm thấy một sự khó chịu nào đó, cái nhìn của Chúa làm cho chúng ta có phần bất an, có khi đặt chúng ta trong một cơn khủng hoảng. Nhưng điều đó cũng có lợi cho chúng ta! Trong thinh lặng cầu nguyện, Chúa Giêsu cho chúng ta thấy chúng ta là những người thợ tốt, hoặc chỉ là những công nhân, công chức; chúng ta là những máng mở rộng và quảng đại qua đó tình thương và ơn thánh của Chúa tuôn chảy dồi dào, hoặc chúng ta tự đặt mình ở trung tâm, và thay vì là máng chuyển, chúng ta trở thành những rào cản không cho dân gặp gỡ Chúa, không cho họ tiếp cận với ánh sáng và sức mạnh của Tin Mừng.
Điều thứ hai tôi muốn chia sẻ với anh em là vẻ đẹp của tình huynh đệ: là linh mục với nhau, không phải một mình theo Chúa, không riêng rẽ nhưng cùng nhau, tuy là trong những năng khiếu và nhân cách khác nhau; đúng ra chính điều ấy làm cho linh mục đoàn được phong phú, với nhiều gốc gác, tuổi tác, tài năng khác nhau.. và tất cả những điều đó được sống trong tình hiệp thông, trong tình huynh đệ.
Cả điều này cũng không dễ dàng, không phải là điều đương nhiên xảy ra. Trước tiên vì cả các linh mục chúng ta cũng bị chìm trong nền văn hóa chủ quan ngày nay, thứ văn hóa tuyên dương cái tôi, đến độ tôn thờ nó như thần tượng, bên cạnh đó, một thái độ duy cá nhân chủ nghĩa trong mục vụ, đáng tiếc cũng lan tràn trong các giáo phận chúng ta. Vì thế chúng ta phải phản ứng lại nó bằng một sự chọn lựa tình huynh đệ. Tôi cố ý nói về sự “chọn lựa”. Không thể chỉ là một điều do tình cờ tạo nên, hay theo hoàn cảnh thuận tiện. Không phải thế, đó là một sự chọn lựa tương ứng với thực tại của chúng ta, với hồng ân chúng ta đã lãnh nhận, và cần luôn luôn đón nhận và vun trồng: đó là sự hiệp thông trong Chúa Kitô, trong hàng linh mục, quanh Đức Giám Mục. Tình hiệp thông này đòi phải được sống bằng cách tìm kiếm những hình thức cụ thể thích hợp với thời đại và thực tại của địa phương, nhưng luôn trong viễn tượng tông đồ, theo cách thức truyền giáo, huynh đệ và đời sống đơn sơ. Khi Chúa Giêsu nói: “Cứ dấu này mọi người nhận biết các con là môn đệ thầy: nếu các con yêu thương nhau” (Ga 13,35), Chúa nói điều nói cho mọi người, nhưng trước tiên là cho 12 tông đồ, là những người mà Ngài kêu gọi theo sát Ngài.
Niềm vui được làm linh mục và vẻ đẹp của tình huynh đệ. Hai điều này tôi nghĩ là quan trọng nhất khi nghĩ đến anh em. Một điều cuối tôi chỉ nhắc sơ, tôi khuyến khích anh em trong công việc với các gia đình và cho các gia đình. Đó là công việc mà Chúa yêu cầu chúng ta làm một cách đặc biệt trong thời kỳ này, là một thời kỳ thật khó khăn đối với định chế gia đình. Nhưng chính trong thời kỳ khó khăn này mà Thiên Chúa làm cho ta cảm thấy sự gần gũi, ơn thánh, sức mạnh ngôn sứ của Lời Chúa. Và tất cả chúng ta được kêu gọi trở thành chứng nhân cho sự gần gũi của Thiên Chúa đối với các gia đình và làm người trung gian cho sức mạnh ngôn sứ của Lời Chúa cho các gia đình.
6. Buổi đọc Kinh Truyền Tin Trưa Chúa Nhật 22 tháng Sáu
Trưa Chúa Nhật 22 tháng 6, như thường lệ, hàng chục ngàn tín hữu hành hương đã quy tụ về Quảng Trường Thánh Phêrô nhân ngày Chúa Nhật Kính Mình và Máu Thánh Chúa.
Trong bài huấn đức, Đức Thánh Cha Phanxicô nói:
“Anh chị em thân mến,
Vào Chúa Nhật hôm nay, Ý và nhiều nước khác mừng lễ Mình và Máu Thánh Đức Kitô, tiếng Latinh gọi là Corpus Domini hay Corpus Christi. Cộng đoàn Giáo Hội quy tụ lại quanh Thánh Thể để thờ phượng gia sản quý báu nhất mà Đức Giêsu đã để lại cho mình.
Tin Mừng Gioan đã trình bày diễn từ của Đức Giêsu về “bánh hằng sống” trong Hội đường Caphacnaum, trong đó, Ngài nói:” Ta là bánh hằng sống từ trời xuống. Ai ăn bánh này sẽ được sống muôn đời và bánh ta ban chính là thịt ta để cho thế gian được sống” (Ga 6,51). Đức Giêsu đã nhấn mạnh rằng Ngài không đến trái đất này để trao ban điều gì khác, nhưng là trao ban chính Ngài, sự sống của Ngài, như của ăn bồi dưỡng cho những ai có lòng tin vào Ngài. Sự hiệp thông này của chúng ta với Chúa thúc bách chúng ta, những môn đệ của Ngài, hãy noi gương Ngài, biến sự hiện hữu của chúng ta, qua thái độ sống của chúng ta, thành tấm bánh bẻ ra cho người khác, như chính Thầy đã bẻ bánh là chính thịt mình vậy. Về phần chúng ta, chính cách hành xử quảng đại dành cho người thân cận sẽ chiếu tỏa thái độ bẻ đời mình ra cho người khác.”
Đức Thánh Cha nói thêm rằng nhờ rước Mình và Máu Thánh Chúa Kitô mà đời sống của chúng ta được biến đổi. Ta sẽ có khả năng yêu một cách vô hạn như Thiên Chúa, Đấng không có giới hạn trong tình yêu.
Ngài nói:
“Mỗi khi chúng ta tham dự Thánh Lễ và được Mình Chúa Kitô nuôi dưỡng, sự hiện diện của Đức Giêsu và của Thánh Thần hoạt động trong chúng ta, khuôn đúc con tim chúng ta, thông truyền cho chúng ta những thái độ nội tâm, biến chuyển thành cung cách hành xử theo Tin Mừng. Trên hết, thái độ ngoan ngoãn với Lời Chúa, sau đó là tình huynh đệ giữa chúng ta, sự can đảm của chứng tá Kitô hữu, sự kỳ diệu của đức ái, khả năng trao ban hy vọng cho những ai đang mất đi niềm tin, khả năng đón tiếp những ai bị loại trừ. Theo đó, Thánh Thể làm cho lối sống Kitô hữu được trưởng thành hơn. Bác ái của Đức Kitô, nếu được đón nhận với con tim rộng mở, sẽ thay đổi chúng ta, biến đổi chúng ta, trao ban cho chúng ta khả năng yêu thương không theo mức đo lường của con người vốn luôn có hạn, nhưng theo thước đo của Thiên Chúa. Mà thước đo của Thiên Chúa thì đến mức nào?
Không có giới hạn! Thước đo của Thiên Chúa là không có giới hạn. Tất cả! Tất cả! Tất cả! Không ai có thể đo lường được tình yêu của Thiên Chúa: vì tình yêu ấy là vô hạn! Chúng ta trở nên có khả năng yêu cả những người không yêu chúng ta: điều này không dễ tí nào, phải không? Yêu người không yêu chúng ta… Chẳng dễ tí nào! Bởi vì nếu chúng ta biết rằng một người không yêu chúng ta, chúng ta cũng sẽ chẳng yêu người ấy! Đúng không! Chúng ta phải yêu cả những ai không yêu chúng ta! Chúng ta hãy chống lại điều xấu bằng điều lành, bằng sự tha thứ, sẻ chia và đón nhận. Nhờ Đức Giêsu và Thánh Thần của Người, đời sống của chúng ta cũng phải trở nên “tấm bánh bẻ ra” cho anh chị em chúng ta. Sống như thế, chúng ta sẽ khám phá ra niềm vui đích thật! Niềm vui khi biến mình thành món quà để đổi lại món quà to lớn hơn mà chúng ta đã lãnh nhận trước, không phải bởi công trạng của chúng ta. Điều này thật tuyệt vời phải không: đời sống của chúng ta trở thành món quà! Noi gương Đức Giêsu. Tôi muốn nhắc nhớ hai điều này. Thứ nhất, giới hạn của tình yêu Thiên Chúa là yêu không giới hạn. Điều này có rõ không? Cuộc sống của chúng ta, với tình yêu của Giêsu, nhận được từ Thánh Thể, tự biến thành món quà. Giống như cuộc sống của Giêsu vậy. Đừng quên hai điều này: giới hạn tình yêu của Thiên Chúa và yêu không giới hạn. Bước theo Đức Giêsu, chúng ta – với Thánh Thể – biến cuộc sống của chúng ta thành một món quà.”
7. Đền Thờ Thánh Gioan Latêrano
Năm 313, hoàng đế Constantinô ký sắc lệnh Milan chấm dứt việc bách hại đạo thánh Chúa trong toàn đế quốc Rôma. Vị hoàng đế còn thực hiện một nghĩa cử đáng trân trọng: Ông trao tặng Đức Thánh Cha Miltiad một cung điện lộng lẫy nằm trên đồi Coelius: cung điện Latêranô ngày nay. Một thời gian không lâu sau đó, Đức Thánh Cha đã cho xây bên cạnh cung điện này một Đại Thánh đường, đó là Đại Thánh đường Latêranô. Và ngày 9 tháng Giêmg năm 324, Đức Giáo Hoàng Silvestro đã long trọng cung hiến Đại Thánh đường này.
Ngay từ đầu, Thánh Đường Latêranô được dâng kính Đấng Cứu Thế, với tước hiệu Vương Cung Thánh đường Chúa Cứu Thế. Thế kỷ XII, thánh đường cũng được dâng kính thánh Gioan Baotixita và thánh Gioan tông đồ. Đại thánh đường Latêranô được xem là “Mẹ và là Đầu của mọi nhà thờ trên thế giới”. Sở dĩ nhà thờ này có một chỗ đứng quan trọng trong Giáo Hội như thế là vì năm lý do sau:
• Thứ nhất, đây là ngôi thánh đường đầu tiên được công nhận trong đế quốc.
• Thứ hai, đây là nhà thờ đầu tiên trước mọi nhà thờ trong Giáo Hội. Một ngôi nhà thờ mang nhiều ý nghĩa lịch sử: Trong thời gian bị bắt đạo, Hội Thánh không thể xây một ngôi thánh đường nào. Các thánh lễ và các buổi tụ tập cầu nguyện đều lén lút tổ chức trong các nhà tư, trong các hang toại đạo, và cả trên mộ các thánh Tử Đạo. Sau khi được chính quyền công nhận, các tín hữu, từ chỗ lén lút bước vào xã hội công khai, Đại Thánh đường đầu tiên này là nơi duy nhất và sang trọng nhất, để họ dâng kính Thiên Chúa việc thờ tự của mình.
• Thứ ba, đây là Vương Cung Thánh đường của giáo phận Rôma, có ngai tòa của Giáo hoàng. Chính vì thế, lúc 7 giờ chiều ngày 19 tháng 6 vừa qua, Đức Thánh Cha đã cử hành thánh lễ kính Mình Máu Thánh Chúa tại thềm Đền thờ trước khi rước kiệu đến Đền Thờ Đức Bà Cả.
• Thứ tư, Hội Thánh chính là đền thờ của Thiên Chúa, mỗi Kitô hữu như những viên gạch sống động đắp xây ngôi Đền Thờ Hội Thánh. Vì ý nghĩa lịch sử lớn lao và có cả một bề dày hiện diện giữa lòng Hội Thánh, Đại Vương Cung Thánh đường Latêranô là ngôi Đền Thờ được Hội Thánh chấp nhận như một biểu trưng cho một ngôi Đền Thờ to lớn là chính Hội Thánh, nơi mà Thiên Chúa trao tặng hết tình yêu của Người và ưa thích ngự vào.
• Cuối cùng, đền thờ Thánh Gioan Laterano nhắc nhở các tín hữu “hồng ân rửa tội” với tất cả ý nghĩa của ơn này và mời gọi các tín hữu cảm tạ Thiên Chúa bằng chính cuộc sống xứng đáng là con cái Thiên Chúa trong Đức Giêsu Kitô
Thánh đường dài 130m, có 5 gian. Gian chính dài 87m, rộng 16m, có tượng 12 Thánh Tông Đồ bằng đá cẩm thạch trắng. Bước vào đền thờ, bên phải có đàn phong cầm vĩ đại với hai ngàn ống. Sau tòa giám quản có Giếng Rửa Tội (theo truyền thuyết, chính Hoàng Đế Constantinô được Đức Giáo Hoàng Silvestro rửa tội nơi đây). Ngoài nhà thờ, bên hông trái, có tháp bút cao nhất (47m) và cổ kính nhất ở Roma bằng đá hoa cương đỏ của Ai Cập có từ thế kỷ 14 trước Chúa Kitô.
Ngoài chính bản thân ngôi Đền thờ Latêranô là Đại Thánh đường cổ xưa nhất, nơi đây còn có giếng rửa tội lâu đời nhất của Rôma mà chính Đại Đế Constantinô đã được rửa tội tại đây. Tại giếng rửa tội này, cơ man các tân tòng đã đến đây lãnh phép rửa tội, nhất là trong các đêm vọng Phục Sinh. Cung điện Latêranô còn là nơi hội họp của 250 Công Đồng, trong đó có bốn Công Đồng chung.
Cho đến năm 1377, dinh của Ðức Giáo Hoàng là Ðiện Laterano, cạnh đền thờ này. Sau năm 1377, Đức Giáo Hoàng Nicôlas Đệ Ngũ mới dời Giáo Đô về Vatican, cạnh đền thờ thánh Phêrô.
Tại đền thờ Thánh Gioan Latêranô này, vào năm 1300, Ðức Bonifacio VIII đã ký sắc chỉ khai mạc Năm Thánh đầu tiên trong lịch sử Giáo Hội.
Qua các trận hỏa hoạn, động đất và càn quét của man dân, của Đức, của Pháp… Đền thờ Latêranô phải tái thiết lại nhiều lần. Ngày 28 tháng 4 năm 1726, sau một công trình tái thiết lớn, Đức Thánh Cha Bênêditô thứ 13 đã thánh hiến lại và công nhận ngày 9 tháng 11 hàng năm làm ngày lễ tưởng niệm việc cung hiến Đại Thánh đường Latêranô.
Ðể chuẩn bị cho Ðại Năm Thánh 2000, theo lời yêu cầu của Ðức Hồng Y Ruini, vào năm 1999, Ðền Thờ Thánh Gioan đã có Cửa Thánh mới, bằng đồng, công trình do điêu khắc gia Floriano Bodini thực hiện. Cửa cao 3.60 mét, và chiều ngang rộng 1.90 mét. Cánh cửa diễn tả hình Ðức Mẹ bảo vệ Chúa Hài Ðồng đang hướng lên bên trên có tượng Thánh Giá. Bên trên cửa có huy hiệu Giáo Hoàng.
Đền Thờ Thánh Gioan Latêrano tại Rôma
Đền Thờ Thánh Gioan Latêrano tại Rôma | Suy niệm cùng với Đức Thánh Cha Phanxicô: 19/06 - 25/06/2014