Chương XVII: Đời Sống Đan Viện
Nếu bạn muốn sống bình an và hài hòa với người khác, bạn phải biết cách bỏ đi ý riêng của mình trong nhiều điều. Để sống trong các đan viện hay dòng tu, vẫn ở đó mà không than phiền, và bền chí trung thành cho đến chết thì không phải là vấn đề nhỏ. Thật vậy, phúc cho ai sống một cuộc đời tốt lành ở đó và chết cách hạnh phúc cũng ở đó.
Nếu bạn muốn kiên trì tìm kiếm sự trọn lành, bạn phải coi mình là một lữ khách, một người đi đầy ở trần gian. Nếu bạn muốn trở nên một tu sĩ, bạn phải bằng lòng là kẻ điên khùng vì Chúa Kitô. Y phục và nghi thức cắt tóc thay đổi con người nhưng chỉ chút đỉnh; đó là thay đổi đời sống, hoàn toàn chết đi các đam mê để hun đúc một tu sĩ đích thật.
Ai muốn tìm kiếm Thiên Chúa và sự cứu độ của linh hồn mình thì sẽ chỉ tìm thấy khó khăn và muộn phiền, và ai không muốn trở nên người nhỏ nhất, tôi tớ của tất cả, thì không thể giữ được sự bình an lâu dài.
Bạn đến để phục vụ, không phải để ra lệnh. Bạn cũng phải hiểu rằng bạn được mời gọi để chịu đựng và làm việc, không phải để nhàn rỗi và tán dóc cho hết giờ. Ở đây người ta bị thử thách như vàng trong lửa. Ở đây không ai có thể sống nếu họ không thật tâm khao khát muốn trở nên khiêm tốn trước mặt Thiên Chúa.