Chương XVI: Chịu Đựng Lỗi Lầm của Người Khác
Nếu Thiên Chúa không có quy định nào khác, người ta phải kiên nhẫn chịu đựng bất cứ gì mà họ không thể sửa đổi nơi chính mình và nơi người khác. Như vậy, tốt hơn hãy coi đó có lẽ để thử thách sự kiên nhẫn của bạn và để kiểm tra bạn, vì không có sự thử thách và kiên nhẫn, công trạng của bạn không đáng kể. Tuy nhiên, với những khó khăn như vậy bạn phải cầu xin Thiên Chúa để Người giúp bạn chịu đựng chúng một cách điềm tĩnh.
Nếu sau khi khuyên bảo một hai lần, người ấy không sửa đổi, đừng tranh luận với họ nhưng hãy dâng mọi sự lên Thiên Chúa để thánh ý và vinh dự của Người được xúc tiến trong mọi tôi tớ của Người, vì Thiên Chúa biết rõ làm thế nào để biến xấu thành tốt. Hãy cố gắng kiên nhẫn chịu đựng những khiếm khuyết của người khác, dù bất cứ gì, vì bạn cũng có nhiều khuyết điểm mà người khác phải chịu đựng.
Nếu bạn không thể thay đổi chính mình để trở nên như bạn muốn, làm thế nào bạn có thể uốn nắn người khác theo ý bạn được? Chúng ta muốn họ trở nên trọn lành, nhưng chúng ta chưa sửa đổi lỗi lầm của chính mình. Chúng ta ao ước họ được sửa trị cách nghiêm khắc, nhưng chúng ta không thay đổi mình. Sự tự do của họ làm phật lòng chúng ta, nhưng chúng ta cũng không bị từ chối những gì chúng ta xin. Chúng ta muốn họ bị ràng buộc bởi lề luật, nhưng chúng ta sẽ không để chính mình bị cản trở bởi bất cứ gì. Vì vậy, thật rõ ràng là chúng ta ít nghĩ đến người khác hơn là chính mình.
Nếu tất cả chúng ta đều tuyệt hảo, có còn ai để chúng ta phải đau khổ chịu đựng vì danh Chúa? Nhưng Thiên Chúa đã quy định như vậy, để chúng ta có thể biết được cách chịu đựng gánh nặng của nhau, vì không ai là không có lỗi, không ai không có gánh nặng, không ai trọn vẹn hay khôn ngoan đủ. Vì vậy chúng ta phải nâng đỡ lẫn nhau, an ủi lẫn nhau, hỗ tương giúp đỡ, và khuyên bảo, vì sự đo lường nhân đức của người ta thì được tỏ lộ rõ ràng nhất trong lúc khốn khó–tai họa không làm con người nên yếu đuối nhưng thay vào đó nó cho thấy họ là gì.
[…] Quyển 1_Chương XVI: Chịu Đựng Lỗi Lầm của Người Khác […]