Chương XV: Những Việc Được Thi Hành Trong Đức Ái
Đừng bao giờ làm sự dữ vì bất cứ gì trong thế gian, hay vì yêu mến bất cứ ai. Tuy nhiên, vì sự tốt lành của công việc, có lúc người ta phải cố ý bỏ dở hay thay đổi với một việc tốt hơn. Đây không phải là chểnh mảng việc tốt lành nhưng đúng ra là thăng tiến nó.
Nếu không có bác ái, công việc bề ngoài không có giá trị, nhưng bất cứ gì được thi hành trong đức ái, dù nhỏ bé và tầm thường, sẽ sinh kết quả vì Thiên Chúa để ý đến lòng bác ái trong hành động của họ chứ không phải chính việc làm.
Người làm nhiều thì yêu mến nhiều. Người làm nhiều sẽ làm giỏi. Người làm giỏi sẽ phục vụ công ích thay vì vui thú của chính mình.
Giờ đây, điều tưởng là bác ái thì thực sự là thú vui nhục dục, vì xu hướng của người ấy, ý định của họ, lòng muốn được khen thưởng, và tư lợi của họ là những động lực ít khi thiếu. Trái lại, người có đức ái đích thật và tuyệt hảo thường không tìm kiếm gì cho mình, nhưng tìm kiếm mọi sự vì vinh danh Thiên Chúa. Hơn thế nữa, họ không ghen tị ai, vì họ không muốn vui thú riêng hay muốn tự hào về chính mình, thay vào đó họ muốn Thiên Chúa được vinh danh trên mọi sự. Họ không quy cho con người bất cứ gì tốt lành nhưng hoàn toàn quy cho Thiên Chúa là Đấng mà mọi sự được xuất phát như từ một suối nước, và trong Người tất cả những ai được chúc phúc đến nghỉ ngơi như mục đích và kết quả sau cùng.
Nếu người ta còn một chút đức ái đích thật chắc chắn họ sẽ cảm thấy rằng mọi sự ở trần gian này thực sự là phù phiếm!
[…] Quyển 1_Chương XV: Những Việc Được Thi Hành Trong Đức Ái […]