Cậu bé nọ ăn cắp chai thuốc trị bệnh. Bà chủ tiệm giật lại chai thuốc và chửi mắng cậu xối xả. Có người đàn ông, là chủ quán ăn, động lòng thương, liền chạy ra, hỏi cậu để biết rõ sự việc. Khi hay cậu bé ăn cắp chai thuốc vì mẹ của cậu đang bệnh nặng, ông chủ quán ăn liền trả tiền cho bà chủ tiệm thuốc, rồi tặng cậu bé chai thuốc ấy và còn bảo con gái ông mang cho cậu bé ít thức ăn.30 năm sau, người-đàn-ông-tốt-bụng-xưa-kia vẫn còn là ông chủ quán ăn tốt bụng cùng cô con gái đã lớn. Ngày nọ, ông bị đột quỵ và phải nhập viện. Muốn chạy chữa phải có số tiền rất lớn! Cô con gái tính đến chuyện bán quán ăn…Nào ai ngờ ‘cậu-bé-ăn-trộm-năm-xưa’ giờ là bác sĩ tình cờ tiếp nhận bệnh nhân là ân nhân của mình.Với lòng biết ơn, ‘ông-bác-sĩ-chịu-ơn’ quyết tâm chữa trị cho ân nhân mà không để ông ta phải trả tiền bởi vì “Viện-phí-của-người-đàn-ông-ngày-hôm-nay đã được trả trước cách đây 30 năm!
Theo dõi
Đăng nhập
0 Góp ý
Mới nhất