Chương X: Biết Quý Trọng Ơn Chúa
Sao bạn lại tìm sự nghỉ ngơi trong khi bạn được sinh ra để làm việc? Hãy tự tìm cho mình sự kiên nhẫn hơn là sự thoải mái, hãy vác thập giá hơn là hưởng thụ.
Đó là hạng người gì khi có thể được các lợi lộc vượt quá mọi vui thú và khoái lạc trần gian mà chỉ cần sẵn sàng chấp nhận sự an ủi và niềm vui tinh thần, nhưng lại không muốn chấp nhận những điều ấy? Quả thật, các vui thú khoái lạc thì phù phiếm hoặc hèn hạ, trong khi niềm vui tinh thần, được phát sinh bởi nhân đức và thấm nhập vào tâm trí bởi Thiên Chúa, thì thực sự sảng khoái và cao thượng.
Vì giây phút cám dỗ thì luôn gần kề, vì sự tự do giả tạo của tâm trí và sự quá tự tin nơi chính mình là những trở ngại lớn cho cuộc thăm viếng của Chúa, người ta không thể vui hưởng cuộc viếng thăm ấy như họ muốn.
Thiên Chúa ban dồi dào ơn an ủi, nhưng con người thật xấu xa khi không biết ơn Chúa. Vì vậy, ơn sủng không thể lan tràn trong chúng ta khi chúng ta không biết ơn Đấng Ban Phát, khi chúng ta không trả lại Nguồn Phát Sinh. Ơn sủng luôn được ban cho người biết ơn, và những gì thường ban cho người khiêm tốn sẽ bị lấy đi khỏi người kiêu căng.
Tôi không khao khát sự an ủi mà nó lấy đi sự thống hối, tôi cũng không lưu tâm đến sự chiêm niệm mà nó dẫn đến sự kiêu ngạo, vì không phải tất cả những gì cao sang đều thánh thiện, hoặc tất cả những gì ngọt ngào đều tốt lành, hoặc mọi ao ước đều thanh khiết, hoặc những gì chúng ta thân thương đều hài lòng Thiên Chúa. Tôi sẵn sàng chấp nhận ơn sủng mà qua đó tôi trở nên khiêm tốn hơn và biết thống hối, sẵn sàng từ bỏ cái tôi của mình.
Người được dậy bảo bởi ơn sủng và được hiểu biết bởi kinh nghiệm đau thương, sẽ không bao giờ dám cho mình có điều gì tốt lành, nhưng thường thú nhận sự nghèo túng và trống rỗng của mình. Hãy dâng cho Chúa những gì là của Chúa và quy cho chúng ta những gì của chúng ta. Vậy hãy dâng Người lời cảm tạ vì ơn sủng Người ban, và hãy quy cho chúng ta trách nhiệm và hình phạt vì tội lỗi gây ra.
Luôn luôn ở chỗ thấp nhất và chỗ cao nhất sẽ được ban cho bạn, vì chỗ cao nhất không thể hiện diện nếu không có chỗ thấp nhất. Các thánh là những người cao trọng trước mặt Thiên Chúa, họ là những người tự coi mình là thấp nhất, và càng khiêm tốn bao nhiêu họ càng vinh hiển bấy nhiêu. Vì họ không ao ước sự kiêu căng, họ ngập tràn chân lý và vinh hiển trên trời. Được Chúa củng cố và kiên cường, không cách chi họ kiêu ngạo. Họ quy cho Thiên Chúa bất cứ gì là tốt lành mà họ lãnh nhận; họ không khen nhau để được vinh dự nhưng chỉ tìm vinh dự xuất phát từ một mình Thiên Chúa. Họ mong ước Chúa được ca tụng trên hết mọi sự qua chính cuộc đời họ và các thánh của Chúa–đây là mục đích không thay đổi của họ.
Do đó, hãy biết ơn, khi nhận được quà tặng nhỏ nhất và bạn sẽ xứng đáng lãnh nhận món quà lớn hơn. Hãy coi quà tặng nhỏ nhất là lớn nhất, tầm thường nhất là điều đặc biệt. Và, nếu bạn chỉ tìm kiếm phẩm giá của Đấng Ban Phát, không món quà nào quá nhỏ hay vô giá trị. Mặc dù Người trao cho hình phạt và tai họa, hãy chấp nhận chúng, bởi vì Người hành động cho phúc lợi của chúng ta trong bất cứ điều gì Người cho phép đổ xuống chúng ta.
Ai muốn giữ ơn Chúa phải biết ơn khi được ban cho và kiên nhẫn khi bị lấy đi. Hãy cầu xin để lại được ban cho; hãy thận trọng và khiêm tốn đừng để mất ơn Chúa.